Phiên ngoại 3

276 9 0
                                    

150, Phiên ngoại Ngôn Tĩnh [ 3 ]....

"Không có việc gì......"

Ở trong nháy mắt bỗng nhiên hiểu được cảm giác quái dị của chính mình đối với Ngôn Tĩnh là chuyện gì xảy ra, Hạ Kiều Mộc lại không thể kích động, vì thế nàng cường xả ra tươi cười với Ngôn Tĩnh, sau khi cười xong liền leo lên xe đạp nói,"Ngôn lão sư, em về nhà trước ...... Ước hội khoái trá nga."

Biến sắc, đôi mắt bình tĩnh Ngôn Tĩnh nhìn Hạ Kiều Mộc, không biết vì sao trong lòng xẹt qua một tia não ý, mím môi không nói một lời.

Khi nhìn thấy ánh mắt ấy của Ngôn Tĩnh trong lòng có chút run sợ, nhưng không cách nào chịu được khi nhìn đến bó hoa hồng trong tay Ngôn Tĩnh, sẽ mang đến đau đớn cho mình, Hạ Kiều Mộc nâng tay đối với Ngôn Tĩnh huy huy, lại lộ ra tươi cười, "Ngôn lão sư tái kiến."

Tiếp theo, tay cầm đầu xe bay nhanh ly khai, chỉ chừa lại Ngôn Tĩnh ở kia, nhíu mi có chút khó hiểu, trong lòng cổ não ý lại càng tăng lên.

Cái gì gọi là ước hội khoái trá, nàng ánh mắt nào nhìn đến mình muốn ước hội ?

Còn có, vì cái gì bỗng nhiên kêu nàng "Ngôn lão sư"?

"Tiểu Tĩnh? Làm sao vậy?"

Nam nhân có chút kỳ quái đi đến bên cạnh Ngôn Tĩnh kêu nàng một tiếng, Ngôn Tĩnh phục hồi tinh thần lại, lắc đầu,"Không có việc gì, đi thôi."

"Hảo."

Ngôn Tĩnh vừa không muốn nói, nam nhân cũng không muốn hỏi nhiều, giành trước một bước đến bên xe, mở ra cửa phó lái, rất là thân sĩ cong thắt lưng để cho Ngôn Tĩnh đi vào, lúc này mới quay lại điều khiển phát động xe, ở sân trường chậm rãi chạy ra ngoài.

Ngôn Tĩnh ôm ngực ngồi ở phó điều khiển, nhìn ngoài cửa sổ xe ngẩn người, thẳng đến nhìn thấy cách đó không xa ở ven hồ, Hạ Kiều Mộc đã đem xe đạp để qua một bên, ngồi ở trên ghế đá nâng cằm nhìn mặt hồ, mày hơi hơi nhíu, nàng quay đầu nhìn nam nhân bên cạnh, chung quy không có xuống xe tiến lên hỏi.

Đêm qua gọi điện thoại về cho phụ thân bên kia, phụ thân có nói nam nhân này mới qua đó bái phỏng ông.

Nghe ngữ khí của phụ thân, có lẽ đối với nam nhân này thực vừa lòng đi.

Lạc Học Khâm...... Phụ thân đắc ý môn sinh...... nhưng chung quy không phải là người nàng thích.

"Tiểu Tĩnh, ngày hôm qua anh có đi thăm Hạ lão sư cùng sư mẫu, bọn họ đều tốt lắm." Hẳn là không khí trong xe quá mức nặng nề, Lạc Học Khâm đang lái xe không nhịn được mở miệng,"Chính là họ có chút nhớ em......"

"Ân." Ngôn Tĩnh thản nhiên đáp, khuỷu tay chống tại cửa kính xe, như trước nhìn bên ngoài ngẩn người.

"......"

Lạc Học Khâm nhìn nữ tử lạnh nhạt bên cạnh, hơi hơi ảm đạm, vốn câu "Anh cũng nhớ em" muốn xuất khẩu lại nuốt vào trong bụng.

......................................

Hạ Kiều Mộc một mình ngồi ở bên hồ, nhìn mặt hồ xanh biếc, mày liễm chặt chẽ.

[BHTT] [Hoàn] [Edited] Hữu Ương Lưỡng Song - Bằng Y Úy NgãNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ