Chương 80

1.2K 69 1
                                    




80, Chương thứ tám mươi . . .

Bạch Hiểu An thật sự không thể kìm nén cái loại tưởng niệm này đối với Ngôn Du.

Theo ngày nghỉ bắt đầu, mỗi ngày  đều cấp Ngôn Du phát tin ngắn, chính là Ngôn Du cũng không phải mỗi lần sẽ trả lời, mà khi trả lời cũng sẽ rất ít, cảm giác như thế để nàng lại càng bất an. Rốt cục chịu đến đầu tháng ba, chuyện trong nhà ít đi, còn lại là theo cha mẹ đến nhà bằng hữu thân thích chúc tết, Bạch Hiểu An tùy tiện tìm cái cớ lưu ở nhà, sau đó ngồi hai giờ xe buýt lại đây muốn tìm Ngôn Du, coi như không thể ước hội, cũng có thể gặp mặt một lần cũng là rất tốt rồi, hơn nữa, Ngôn Du mấy ngày nay thái độ thật sự rất kì quái.

Không thể không nói Ngôn Du thật sự là một lão nhi đồng thực thích 'giận chó đánh mèo' người khác. Bạch Hiểu An lần đầu tiên cho nàng phát tin ngắn, nàng hỏi Sở Nguyệt Xuất nên làm cái gì bây giờ, Sở Nguyệt Xuất khiến nàng hảo hảo làm yên lòng con bé, vì thế nàng liền trả lời, chính là sau lại, Sở Nguyệt Xuất quá mức bận rộn, cũng không có hỏi nàng về chuyện Bạch Hiểu An, nàng liền rõ ràng không trả lời tin nhắn của Bạch Hiểu An.

Sở lão sư chưa nói, nàng đương nhiên sẽ không làm...

Khụ, theo phương diện nào đó mà nói, kỳ thật Ngôn Du cũng không phải nghe lời như vậy.

Cho nên thời điểm Bạch Hiểu An từ xe bus xuống nhà ga thấy Sở Nguyệt Xuất, nháy mắt liền ngây ngẩn cả người, tiếp đó là kinh ngạc lại là bất an.

Nàng luôn cảm thấy thái độ Ngôn Du đối với Sở Nguyệt Xuất cùng đối với những người khác không giống nhau, tuy Ngôn Du hồi âm nàng, nói rằng nàng là một đứa trẻ đáng yêu, nàng thực thích điều đó, chính là nàng tổng cảm giác 'thích' trong lời này cùng 'thích' mà nàng đối với Ngôn Du là không đồng dạng, cộng thêm thái độ Ngôn Du khi đối mặt với nàng cũng không giống đối mặt với một người mình thích, ngược lại giống như đối với Sở Nguyệt Xuất...

Nàng đã từng gặp Sở Nguyệt Xuất sủng nịch nắm hai má Ngôn Du, cũng xem qua Ngôn Du đối với Sở Nguyệt Xuất lộ ra tươi cười hồ hồ lại mang theo ấm áp, chính là khi gặp mình, Ngôn Du tựa hồ chưa bao giờ cười qua.

Nhìn thấy Sở Nguyệt Xuất ở ven đường ngăn đón taxi, Bạch Hiểu An cắn môi dưới, hồi lâu sau vẫn là quyết định không đi theo Sở Nguyệt Xuất.

Có lẽ Sở lão sư ở trong này cũng có bằng hữu hoặc là thân nhân, chính là lại đây chúc tết mà thôi.

Hút mạnh một hơi để cho mình có thể an tâm, Bạch Hiểu An nhìn Sở Nguyệt Xuất rời khỏi, vẫn đứng tại chỗ suy tư, là muốn hỏi một chút nhà Ngôn Du ở đâu để chính mình qua, hay là như thế nào.

Vì thế Sở Nguyệt Xuất từ Ngôn Du trong lòng ôm xong, sủng nịch nắm gương mặt của nàng, để nàng mang chính mình đi vào Ngôn gia là lúc điện thoại Ngôn Du phóng trong phòng ngủ vang lên.

Bĩu môi, quét mắt phòng ngủ, lôi kéo Sở Nguyệt Xuất chạy tới phòng khách, Ngôn Du căn bản sẽ không tính toán đi nghe điện thoại, mà là giữ chặt Sở Nguyệt Xuất bên người, ở cổ nàng nhẹ cọ lên, không nói một lời.

[BHTT] [Hoàn] [Edited] Hữu Ương Lưỡng Song - Bằng Y Úy NgãNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ