XV. Mật ngọt

6.7K 286 59
                                    

"Chậc."

Jeon Jungkook hiếm hoi tặc lưỡi một cái. Banny vốn đang chăm chú ngồi đọc sách lý thuyết ở bên cạnh, thấy dấu hiệu bất ổn từ chồng thì ngẩng mặt lên nhìn hắn. Người kia đang vô cùng tập trung giải quyết những vấn đề trên công ty, bàn tay cứ gõ máy lách cách. Banny nhìn vẻ mặt hắn có gì đó nghiêm trọng, thì cũng nín thở quan sát hắn. Đợi đến khi người kia gõ máy xong, thở phào ra buông tay khỏi máy tính, em mới đứng dậy đi tới gần hắn làm vẻ lấm lét hỏi:

"Có chuyện gì sao...?"

"À không...giải quyết xong rồi, dạo này lứa trẻ phát triển quá, anh cũng phải học hỏi nhiều để còn biết xu hướng mà thu hút doanh số trong thị trường..."

"Cực cho Jungkook quá..."

Nhìn vẻ mặt hình như đã gầy hơn của hắn, Banny không kiếm được tiến tới vòng tay ôm lấy cổ Jungkook từ phía sau.

Jungkook nghe Banny lo lắng, hắn nghĩ gì đó liền bật cười một tiếng, người đàn ông đó nói:

"Anh đã hứa với cha là sẽ quản lý công ty thật tốt, anh sẽ làm vài năm nữa thôi...sau đó nghỉ dưỡng, đợi đến khi Dollar lớn kế thừa tập đoàn này, anh sẽ dành lại tất cả thời gian cho em!"

"Jungkook cần phải cố quá đâu, làm nhiều tiền mà anh bị bệnh thì em cũng không có sống vui vẻ gì!"

Chất giọng Banny bỗng dưng trở nên sầu não, trong khi hai bàn tay nhỏ nhắn của người kia đặt lên vai Jungkook dồn sức xoa bóp cho chồng. Jungkook nhìn lên Banny chu chu môi buồn bã, hắn liền kéo em ngồi vào trong lòng mình, bày ra vẻ sủng nịnh bao năm không vơi đi.

"Nhìn Banny ăn khỏe, ngủ tốt, vui vẻ là Jungkook sẽ không bệnh tật gì cả."

"Nữa rồi, anh lại coi em giống như là con gái anh như hồi trước nữa rồi!"

Banny đưa hai tay mình lên áp vào má của Jungkook như muốn giữ mặt "cha già" lại, sau đó thở hắt ra một tiếng tuyên bố mình không còn trẻ con nữa.

Nhưng cái thái độ chu môi phồng má bướng bỉnh nũng nịu này không phải là bé cưng của hắn thì là gì?

"Banny luôn luôn là bé cưng của anh.."

Đối với dáng vẻ trẻ con của vợ, Jungkook tháo kính mắt mình ra, rồi cười thành tiếng. Hắn cứ thế để em nựng hai má mình. Banny nghe mấy lời sủng nịnh dẻo quẹo như đường mật của Jungkook, em là phụ nữ sao có thể không bị làm cho rung động...người kia bẽn lẽn cười trộm một cái.

Đồ sến súa.

"Hồi xưa Jungkook mệt thì Banny thường làm gì nhỉ?"

Nhớ lại thuở em còn bé, Banny hay ôm chầm Jungkook rồi hôn vào má tặng hắn khi Jungkook stress, sau đó em ngây thơ nói đó là nụ hôn của cô tiên xua đuổi mệt mỏi cho hắn.

Chuyện này lâu lắm rồi, nhưng Jungkook lúc này lại lôi ra để chèo kéo em.

Banny nhớ tới mấy chuyện ngại ngùng đó, em thấy ánh mắt mong chờ của Jungkook thì muốn nhảy khỏi lòng "ba nuôi", nhưng hắn lại ranh ma nhanh chóng giữ chặt eo em lại trong người mình, sau đó nhắm mắt chờ đợi "cô tiên" hôn tặng.

Jungkook | Cha Nuôi 2Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ