Trong bốn mùa, Dollar thích mùa hè nhất.
Bởi vì khi ấy, mọi người ai cũng rảnh rỗi. Dollar thì được nghỉ học, ba Jungkook cũng ít đi làm, mẹ Banny cũng chẳng phải chạy Deadline gì đó. Hơn nữa, Dollar sẽ được ở bên cạnh ba mẹ mỗi ngày. Mỗi sáng cậu sẽ thức dậy và chạy vào ôm lấy mẹ, rồi mẹ và ba sẽ cùng nhau nấu ăn, nấu món súp cua ngon lành cho Dollar thưởng thức. Sau đó, khi rảnh rỗi hai người họ sẽ chơi với Dollar, mẹ giả làm siêu nhân còn ba làm người xấu, mẹ nhéo hai má của ba đỏ ửng lên, và ba liền khóc huhu chứng tỏ siêu nhân đã thắng.
Dollar rất thích chơi với ba mẹ, mà hôm nay hào hứng hơn là Dollar sẽ được ba mẹ chở đi ra ngoài biển chơi cùng với nhà chú Choi. Mới sáng sớm, hình như là bảy giờ sáng, Dollar đã vội vàng mặc đồ đẹp sau đó chạy sang phòng hai người đó.
Úi trời, nhưng nhìn đi...hai người lại sến súa!
"Bé ngoan, trời sáng rồi chúng ta phải xuất phát sớm..."
"Jeon Jungkook...để em ngủ!"
"Là em bảo anh dù bằng cách gì cũng phải kêu em dậy cơ mà...ngoan nào, dậy mau anh thương.."
Có vẻ ba Jungkook cũng đã dậy từ sớm để chuẩn bị cho chuyến đi, nhưng mẹ thì ôm gối che mặt mình lại nhất định không chịu thức dậy. Dollar nhớ hôm qua, mẹ háo hức đi chơi gần như không ngủ được còn ôm cả cái vali lải nhải, Dollar không chịu được phải bỏ về phòng ngủ để ba chịu trận. Nhưng thế nào bây giờ mẹ lại ngủ nướng như thế!
Mẹ thật là trẻ con!
Dollar chống nạnh, một hai tiếng thở dài buông ra, cậu đưa mắt nhìn mẹ, thấy ba không lay mẹ dạy được mà còn chút nữa là ba bị mẹ kéo ngủ theo, cậu sốt ruột chạy tới ôm tay mẹ lay lay nhưng không xi nhê.
"Để ba."
Đột ngột, ba Jungkook nói. Dollar là đứa con ngoan, khi ba bảo nó mau ra ngoài cứ để ba xử mẹ, cậu bé lập tức đi ra. Mà rốt cuộc cũng chẳng biết ba làm cách nào, đúng năm phút sau mẹ hoảng hốt hét lên:
"Em dậy rồi! Em dậy rồi!"
Sau đó mẹ kéo bộ áo xộc xệch của mình chạy ra ngoài cửa rồi vội vàng kéo Dollar đi vào nhà tắm cùng mình.
***
"Mẹ Banny, rốt cuộc mẹ sợ ba đến chừng nào vậy?"
Hai mẹ con cùng nhau đánh răng, Dollar liền nhón chân lên cái ghế cao ngó qua hỏi mẹ. Mẹ Banny đầu tóc rối bù mắt nhắm mắt mở có vẻ chưa tỉnh ngủ, nhưng khi em nghe con trai mình hỏi thì cười khinh khỉnh ra một cái rồi đáp:
"Mẹ mà sợ ba con sao?"
"Mẹ lợi hại thế luôn à!!?"
"Đương nhiên! Ba con phải sợ mẹ cơ!"
"Mẹ con giỏi quá!"
Nhìn đứa con trai mình mắt sáng rực vỗ tay bộp bộp, Banny cũng dương dương tự đắc cười nhe răng.
"Ba con ấy, mẹ mà khóc một cái ,là ba sẽ cuống quýt lên cho mà coi! Mẹ có thể bảo ba nấu ăn nè, giặt đồ nè, gội đầu cho mẹ nữa nè, mà ba không mắng mẹ luôn!"