Sau khi tốt nghiệp, rốt cuộc cũng như dự định, Banny ra trường đúng hạn với cái bằng xuất sắc, cộng với những bằng cấp quốc tế đáng ao ước của bao nhiêu sinh viên. Jeon Jungkook chờ ngày này cũng lâu lắm rồi, khi cô vợ nhỏ của hắn đi làm, thì hắn và em sẽ ở bên nhau 24/24, đời này Jungkook không có gì để mà luyến tiếc nữa.
"Nô."
Ngay khi hắn đề nghị em ứng tuyển vào vị trí thư ký riêng của hắn, Banny lấy cây kẹo mút ra khỏi miệng, dõng dạc trả lời. Nụ cười háo hức trên gương mặt cha già đóng băng lại, hắn cố hít một hơi sâu lấy lại bình tĩnh, cay đắng hỏi em:
"Vì sao?"
"Ai ở trụ sở chính của anh mà không biết em là vợ của anh chứ, em mà vào làm thư kí cho anh, người ta nói ra nói vào, em làm gì có mặt mũi đi làm nữa? Nghĩ thôi cũng đã đau đầu rồi."
"Ai dám nói?"
"Anh đúng là không biết gì hết, nhóm chat với chat riêng đầy rẫy, người ta nói xấu em anh biết được à! Nói chung là em hổng có thích làm ở trụ sở A, bên trụ sở B không ai biết em là vợ anh, em vào đó làm. Em nộp đơn rồi, ngày mai em sẽ đi phỏng vấn ứng tuyển vào bộ phận quảng cáo hình ảnh."
Banny từ nhỏ đến giờ luôn luôn làm những chuyện mà Jeon Jungkook không thể nào ngờ được, rõ ràng trước đó em dụ dỗ hắn rằng cho em đi học đại học, em hứa sau khi học bốn năm ra trường, em sẽ vào tập đoàn JK giúp đỡ đỡ đần hắn, mà tới giờ khi em hoàn thành mục đích rồi, em lại lươn lẹo trụ sở chính thế này thế kia, không chịu ở bên hắn...qua trụ sở B làm?
Em hay lắm...Banny!
Nhìn đến Banny vô tư hí hửng điền hồ sơ, không thèm để ý đến cảm nhận của hắn. Jeon Jungkook hiếm hoi đập bàn cái rầm, sau đó hắn không nói không rằng, đưa cho em một ánh nhìn đầy hờn dỗi rồi bỏ vào trong phòng tắm.
"Cái ông này...tới thời kì tiền mãn kinh hả?"
Banny trông đến thái độ của Jungkook, em chu môi tự hỏi. Sau đó, người kia khi nghe tiếng rào rào trong phòng tắm, cùng tiếng động đầy cọc cằn ở đó, Banny cũng biết Jungkook đang dằn mặt em.
Nhưng giận thì giận đi, chút nữa em dùng ánh mắt long la long lanh thỏ con đồ đó, hắn sẽ bỏ qua cho mà thôi. Nghĩ đơn giản như thế, Banny vẫn tiếp tục ý định của mình. Thế nhưng mọi chuyện lại trở nên khác đi. Jungkook cứ mặt nặng mày nhẹ với em, thậm chí đến khi đi ngủ rồi, Jungkook tuy ôm thì vẫn ôm, hôn thì vẫn hôn, nhưng vẫn giận dỗi, một hai bảo rằng em phải ứng tuyển vào làm thư kí cho hắn.
Banny bảo rằng không có được, thì người kia liền thay đổi biểu tình 180 độ, hắn hành xử giống hệt những lúc cả hai cãi nhau, tuy gương mặt không thể hiện rõ, nhưng đã tức giận rời khỏi phòng ngủ đi ra phòng làm việc bảo là có hợp đồng chưa giải quyết xong.
"Anh giận em đúng không ? Jungkook! Anh nói cho rõ ràng...!"
"Anh không có giận. Về chuyện kia anh nói hết lời rồi, em muốn làm gì thì làm."
"Em muốn làm gì thì làm? Anh nói vậy là sao? Anh đang giận lẫy em đấy hả?! Lựa chọn như vậy vì cớ gì thì em cũng nói lý do rồi, sao anh lại giận em!"