Ca làm việc ở nhà hàng bắt đầu từ 9 giờ sáng đến 8 giờ tối, có 2 tiếng nghỉ giữa giờ, ngày đầu tiên đi làm đương nhiên không thể đến muộn, 7 giờ sáng Charlotte lặng lẽ rời giường, cẩn thận không làm Engfa tỉnh giấc, rón rén chuẩn bị bữa sáng, cho vào hộp giữ nhiệt, chờ Engfa tỉnh dậy liền có thể ăn một miếng nóng hổi.
Charlotte sợ Engfa không thấy nàng sẽ giống hôm qua, bèn viết một tờ giấy đặt ở dưới ly uống nước, miễn là uống nước liền nhìn thấy.
Cô ngủ một giấc đến 10 giờ, ngủ sâu khiến cô hoa mắt váng đầu, lật chăn ngồi dựa thành giường, xoa xoa thái dương hồi lâu mới hồi thần, theo thói quen gọi một tiếng
"Charlotte".
Gian phòng lặng lẽ không ai trả lời, Engfa tăng âm lượng gọi thêm một tiếng.
Vẫn không người đáp lại.
Không nói tiếng nào đã đi đâu rồi? Lẽ nào hôm qua nặng lời nên nàng về nhà? Engfa nhíu mày, vươn mình xuống giường, giẫm dép đi vào phòng tắm, nhà bếp, ban công lần lượt tìm qua, nhưng không thấy ai, cuối cùng nhìn thấy mảnh giấy trên khay trà.
[ engfa, mình đi làm, bữa sáng của cậu ở trong hộp giữ nhiệt, 8 giờ tối tan ca, có thể mình sẽ về muộn một chút, cậu ăn cơm tối trước, đừng chờ mình, nhớ nghỉ ngơi. --- Charlotte ]
Cô nhớ mang máng hôm qua có nghe Charlotte nói đến việc làm thêm, chỉ là lúc đó quá nóng giận, không tiện hỏi nhiều. Lại nghĩ công việc này cũng chẳng ra sao, mở mắt đã đi, 8 giờ tối mới tan tầm, dùng ngón chân nghĩ cũng biết là việc cực khổ, Engfa không hiểu tại sao nàng lại bảo thủ như thế, cho tiền cũng không cần, chấp nhận vất vả, một tháng chỉ kiếm được vài đồng tiền lẻ? Là có mưu đồ gì? Chẳng lẽ muốn bảo vệ lòng tự tôn đáng thương?
Engfa bĩu môi .
Bụng réo ùng ục kháng nghị, kéo cô từ dòng suy nghĩ trở về, đêm qua tức giận ăn không ngon, tới giờ đã hơn 12 tiếng, thật đói bụng. Cô đi vào nhà tắm đánh răng rửa mặt, xong xuôi liền đi vào bếp xem nàng chuẩn bị món gì.
Một phần sủi cảo hấp, một bát cháo tôm khô, một phần súp trứng, còn có một dĩa nhỏ đựng topping ăn cùng cháo, mỗi thứ vừa đủ cho một người ăn, trên bàn ăn còn có hoa quả tráng miệng, vitamin, protein.
Engfa có thể tưởng tượng dáng vẻ đứng trước kệ bếp, bận bịu làm cơm của Charlotte --- nàng chính là người như vậy, bất kể làm gì cũng đành 100% tâm huyết.
Engfa không biết, những chuyện liên quan đến cô, Charlotte đều để tâm hơn mười phần, nàng một lòng hướng về Engfa, lẫn lộn ái tâm, tỉ mỉ kiên trì, nói là một bữa sáng bao hàm hết thảy chân tâm cũng không quá đáng.
Cô nhìn mâm cơm cẩn thận trước mắt, nội tâm khẽ ôn nhu, phẫn nộ ngày hôm qua tan thành mây khói, xoay người nhìn thấy trên tủ lạnh dán một tờ giấy.
Engfa bưng bữa sáng tới bàn ăn, sau đó quay lại nhìn kỹ tờ giấy kia một chút, ký tên là ngày hôm qua, nội dung viết rõ hành tung của nàng.
Mặt trên rõ ràng mấy dòng chữ, Charlotte đi tìm việc làm, còn dặn Engfa không cần lo lắng, câu cuối cùng, nàng viết: [ Engfa, chờ mình trở về nhất định cho cậu nghe tin tốt! ]
BẠN ĐANG ĐỌC
[ Englot ] -Thuơng em -
FanfictionNguời ngoài nhìn vào cho rằng cuộc đời của Charlotte Austin thực sự rất mỹ mãn, có em gái, có bạn bè...Nhưng chỉ bản thân nàng mới biết, không ai thật lòng đối tốt với nàng.. " Mình muốn chăm sóc cậu." Một câu nói đơn giản, đủ làm nàng luân hãm từ...