Engfa cúi đầu nhìn người con gái ngồi xổm dưới chân mình.
Nàng chôn đầu thật sâu, gần như vùi vào bên trong gáy, chỉ có thể nhìn thấy mồ hôi ướt đẫm, từng sợi tóc tùy tiện trát ở sau gáy, mồ hôi hột ngưng đọng nơi thái dương, ánh đèn vàng mịt mờ phản chiếu mấy chữ màu huỳnh quang trên bộ đồ đồng phục "Hoàn hảo", hai chữ lớn kéo dài đến tay áo, ống tay vấy mỡ đen sì, bàn tay kia cũng cùng một màu đen, đầu ngón tay thô to, nhăn nheo cẩu thả tựa vỏ cây.
Năm nay nàng chỉ hơn 20 tuổi.
Mọi người sẽ hình dung về đôi bàn tay của cô gái trẻ ngoài hai mươi như thế nào đây?
Như tơ như lụa, làn da mịn màng, ngó sen tiết tự thủy tinh.
Đôi bàn tay của thiếu nữ đôi mươi duyên dáng trong tưởng tượng, khiến người ta không tiếc lời cảm thán, lại không có lấy một điểm chung với đôi bàn tay trước mặt.
Đó là bàn tay thô ráp xấu xí nhất mà Engfa từng thấy, trên mu bàn tay đan xen từng đường tĩnh mạch.
Bàn tay khó coi vươn ra nhặt cái bình nhôm méo mó bên chân cô, lúc thu trở lại, toàn bộ cổ tay nhè nhẹ run rẩy.
Engfa nhìn đèn đường chiếu vào bàn tay này, tự mình nắm chặt mấy ngón tay trắng nõn xinh đẹp, một bước cũng không dám động.
Cô sợ, sợ phải đối mặt với một Charlotte như vậy.
5 năm qua Engfa từng nghĩ vô số lần, rằng cô có thể gặp lại Charlotte hay không, rằng cảnh tượng lúc đó sẽ như thế nào?
Hoàn cảnh lúc này không một chút tương đồng với tưởng tượng của cô.
Engfa đã nghĩ rất tốt đẹp, cô để lại cho Charlotte đủ tiền, còn cẩn thận cân nhắc bối cảnh gia đình nàng ,mẹ của Charlotte tính cách xấu đến cực điểm, chí ít ba Austin đối với nàng còn có mấy phần chân tâm, trong lúc Charlotte nằm viện từng đến thăm nàng nhiều lần. Engfa giao tiền cho hắn, hắn nhất định sẽ tìm lí do để nàng tiếp nhận, sau đó tiến hành giải phẫu, lên đại học, nhân sinh bị hủy diệt một lần nữa nối liền, tất cả vẫn như bình thường.
Như vậy Engfa sẽ gặp nàng trong tình huống nào đây?
Đương nhiên là ở trong trường học.
Hoặc Charlotte vẫn còn là sinh viên, cũng có thể nàng đã trở thành lão sư. Vào một ngày nắng đẹp, Engfa sẽ tự mình tìm đến trường học nơi nàng công tác, chủ động điều tra lịch dạy, đến sớm một bước, nhìn nàng đứng trên bục giảng, trên người phủ thêm một đạo hào quang ôn nhu, nâng sách giáo khoa trong tay, nàng đọc một câu, đám trẻ non nớt đồng âm đọc theo một câu. Engfa sẽ đứng nép sau cánh cửa sổ, yên lặng nghe nàng ngâm thơ cổ. Thời điểm chuông tan học vang lên, nàng ôm sách vở rời khỏi lớp, bởi vì cấp tốc chuẩn bị cho tiết học tiếp theo, nên không chú ý mà va vào ngực Engfa, Cô sẽ ôm lấy eo nàng, trải ngửa về sau, sau đó dùng sức hướng nàng về phía trước, ôm người vào trong ngực, nàng sẽ ngẩng đầu kinh ngạc, mở to hai mắt, nói:
"Sao cậu lại ở đây?"
Engfa cười, đắc ý săn sóc, thay nàng vén vài sợi tóc rối trên trán, ôn nhu đáp lời:
BẠN ĐANG ĐỌC
[ Englot ] -Thuơng em -
Fiksi PenggemarNguời ngoài nhìn vào cho rằng cuộc đời của Charlotte Austin thực sự rất mỹ mãn, có em gái, có bạn bè...Nhưng chỉ bản thân nàng mới biết, không ai thật lòng đối tốt với nàng.. " Mình muốn chăm sóc cậu." Một câu nói đơn giản, đủ làm nàng luân hãm từ...