Nếu không thể lợi dụng được, vậy thì... giết.
Tử Diễn quốc công phủ tuyệt đối không dễ dàng tha thứ đối với những người nguy hại đến lợi ích của bọn họ được sống an ổn, cho dù người kia có là thân nhân của bọn hắn, là tôn tử trực hệ của bọn hắn.
Bên ngoài đại sảnh, chim hót hoa thơm.
Ánh mặt trời chiếu xuống từng tia nắng vàng óng, xuân sắc tươi đẹp khắp vườn.
Vương cung Phi Vũ quốc, trong tẩm cung của tam hoàng tử.
"Tin tức mới thu được đây, vị hôn thê của ngươi vào Tử Diễn quốc công phủ rồi." Một nam tử áo trắng vừa buông thuốc mỡ cầm trong tay, vừa trêu tức nhìn vẻ mặt đen trầm đang xoa thuốc của Giá Hiên Mặc Viêm.
Giá Hiên Mặc Viêm vừa nghe lời này, sắc mặt vốn đã không tốt lại thêm trầm dọa người, nắm chặt lọ thuốc mỡ trong tay ném lên mặt bàn bằng ngọc thạch.
"Ha hả, nghe nói là có điểm xấu kinh người."
Trong ba người, nam tử áo tím hai tay ôm ngực, nghiêng người tựa vào cái ghế dựa lớn bằng gỗ tử đàn phía trước cửa sổ, nhìn vết thương sau lưng Giá Hiên Mặc Viêm, không có hảo ý tươi cười.
Đi ra ngoài thực luyện không thu về bất cứ kết quả nào còn không nói, lại còn dám không về Học viện mà trực tiếp chạy vào quốc công phủ đá cửa người ta.
Hậu quả chính là bị Học viện trừng phạt, cùng so chiêu với hai vị sư phụ của bọn họ, bị chỉnh đến sống dở chết dở.
Bất quá, điều này cũng không làm chậm trễ bọn họ được đến tin tức rất nhanh.
Lửa giận hừng hực, sắc mặt tam vương tử Giá Hiên Mặc Viêm đen trầm, đứng bật dậy, trầm giọng nói: "Quân Nhiêu Thiên có viết thiệp đề cử vào Học viện cho xấu nữ kia không vậy?"
"Có đưa, nữ nhân kia đang đi về hướng Học viện." Nam tử áo tím trả lời rất nhanh, là do người của Tử Diễn quốc công phủ vừa đến đây bẩm báo.
Năm ngón tay siết chặt lại nghe "răng rắc", hai ánh mắt Giá Hiên Mặc Viêm híp lại, cười lạnh nói: "Tốt, tốt lắm, quay về Học viện." Dứt lời vung ống tay áo, đi nhanh ra ngoài tẩm cung.
Xấu nữ, dám nói hắn "không được", con mẹ nó, lần này để xem hắn làm như thế nào thu thập ả.
Có dũng khí đối nghịch với hắn, ở Phi Vũ quốc còn chưa có người này.
Nam tử áo trắng và nam tử áo tím thấy vậy liếc nhau một cái, nhất tề nhướng mày cười thầm. Trên đường trở về Giá Hiên Mặc Viêm bị một xấu nữ chơi một vố, lần này lại bị vị hôn thê xấu xí làm hắn mất hết mặt mũi, phỏng chừng...
Ha ha..., hai người nhìn nhau không tiếng động cười to đuổi theo.
Mặc Viêm dùng hết thủ đoạn đưa xấu nữ đến Học viện đế quốc, nơi này thuộc về thiên hạ của bọn hắn, sắp có trò hay nhìn rồi. (*xem như là trùm học sinh trong trường đi nha ^_^)
Sắc trời màu hồng, nhiều hoa khoe sắc.
Những ngày đầu hè bắt đầu bỏng rát rồi đây.