Edit: Tư Đồ Tử Huyền Beta: Sakura Đêm, xinh đẹp.
Đêm, là sự yên lặng.
Mà ở dưới bóng đêm, quần tinh trên bầu trời phát ánh sáng ngọc, lúc này đại lục Vong Xuyên cũng không nhận áng sáng trong ánh sao, tử vi và bắc đấu chậm rãi nhích tới gần.
Ngày khác, gió tối nay mát mẻ như nước.
Một đêm không có chuyện gì xảy ra, đảo mắt đã tới hửng sáng.
"Ôi." Trong khoảng khắc lúc bầu trời đen nhánh tách ra một tia xanh lam, xa xa quốc vương Phi Vũ bị Minh Trần Dạ đụng phải vuốt một thân đau nhức, tỉnh lại.
"Trời đã sáng?" nhìn trời một cái, quốc vương Phi Vũ, hung hăng cắn răng mạnh mẽ đập một cái , bỗng ngồi xuống.
Trời sáng, chậm, chậm.
Vân Thí Thiên và Lạc Vũ đã sớm...
"Ai." Sau khi quốc vương Phi Vũ bị chọc giận, thật sâu thở ra một hơi, chậm rãi từ trên mặt đất bò dậy.
"Mặc Viêm, phụ vương không có đuổi theo ngăn cản, nhưng không có quan hệ, nàng ấy là của con, ngay cả đã có tỳ vết, như cũ vẫn là của con."
Lời lẩm bẩm như chém đinh chặt sắt từ trong miệng quốc vương Phi Vũ nói ra.
Lúc này bên trong nắng sớm, quốc vương Phi Vũ liếc nhìn về hướng vương cung Vọng Thiên Nhai, không có tiến về phía đó, mà xoay người rời đi.
Hiện tại nhìn tới vương cung Vọng Thiên Nhai, đã không có ý nghĩa gì nữa.
Vậy trước hết hắn đi tìm GíaHiên Mặc Viêm đẫ.
Đời này, Lạc Vũ và Gía Hiên Mặc Viêm mới là tuyệt phối.
Cái khác coi như là nhất thời đi.
Hiện tại hắn nhịn, đợi đến lúc....
Đột ngột gió, ngày xuân ấm áp như nước.
Vong Thiên Nhai, tẩm cung của Vân Thí Thiên.
Một tia nắng đang từ cửa sổ chiếu vào, rơi vào hai người trên giường đang ôm nhau, màu bạc cùng với màu đen quấn giao, màu trắng và màu đồng cổ ôm nhau.
Đây quả thực là một bức tranh đẹp đến không thể đẹp hơn.
"Tỉnh?" Nhìn Lạc Vũ trong ngực tỉnh lại, Vân Thí Thiên nhẹ nhàng vuốt sợi tóc trên mặt Lạc Vũ, dưới lông mày, đuôi mắt đều là ái ý.
Hiện tại người này, bên trong hay bên ngoài đều là của hắn.
Thân thể Lạc Vũ động đậy, mở mắt ra nhìn Vân Thí Thiên gần trong gang tấc, nhẹ nhàng cười, gật đầu.
"Trên người còn đau không?" Vân Thí Thiên kéo cái chăn đang che hạ thân không mảnh vải của Lạc Vũ lên, lớn mật hỏi cực kỳ tự nhiên.
Lạc Vũ cảm giác được tay của Vân Thí Thiên đang ở trên thân mình chạy loạn, mặt đỏ lên. Nhưng lắc đầu nói:
"Không có chuyện gì, cảm giác rất tốt."
Ở thế kỷ hai mươi mốt có giáo dục giới tính nên nàng rất rõ ràng.
Đêm đầu khó chịu, đây không phải là cái gì không tốt.