Chương 89

1.5K 45 3
                                    

Ăn uống no đủ, Lục Hoàng tử lên tiếng cáo từ.

"Thái Phi, ta cũng cáo từ." Quận chúa Sơ Hà đứng lên theo.

Chân Thái Phi cũng không phải là người thân thiện lắm, đối với Lục Hoàng tử ngược lại lại có vẻ mặt ôn hòa hiếm hoi: "Trên đường chú ý một chút."

Lục Hoàng tử và Quận chúa Sơ Hà không nhanh không chậm khoanh tay đi tới hành lang.

Sắc trời còn chưa tối hẳn, đèn ở Cung Lưu Ly đã sáng, thỉnh thoảng có cung nhân đi qua, yên lặng hành lễ rồi tiếp tục bận rộn chuyện của mình.

Lúc này hoàng cung lộ ra vẻ đặc biệt yên tĩnh.

Lục Hoàng tử cười nhạt mở miệng: "Hôm nay là mùng một, đường muội không trở về dùng bữa cùng Vương Phi sao?"

"Hôm qua rơi xuống nước, Mẫu phi sợ muội bị lạnh, nên để muội ở trong cung hai ngày, mai muội mới về. Ngược lại Lục hoàng huynh, hôm nay lại đến bồi Thái Phi rồi."

Hiện tại mấy vị Hoàng tử còn chưa phong vương, vì thế tất cả đều ở trong cung, có điều ngày thường mỗi người đều có chỗ ở, đến mùng một và mười lăm sẽ đến dùng bữa với mẫu phi của mình.

Lục Hoàng tử mất mẹ từ nhỏ, ngày mùng một thường tới chỗ Chân Thái Phi, người trong cung thấy nhưng không thể trách.

Lục Hoàng tử nhướng mày cười cười: "Ta là thói quen lâu rồi, ngược lại đường muội sao cũng tới đây? A, là Chân Tứ cô nương mời muội nhỉ?"

Quận chúa Sơ Hà muốn phản bác, nhưng sự thật lại là như thế, chỉ đành khó chịu ngượng ngịu cắn môi.

Thanh danh của Chân Diệu trong nhóm tiểu nương tử chưa thành thân cũng không được tốt, Quận chúa Sơ Hà xưa nay không ưa gì nàng.

Quan hệ hai người bỗng nhiên tốt lên, với tiểu cô nương ở độ tuổi này mà nói, chỉ trong chốc lát trong lòng rất khó thay đổi được.

Lục Hoàng tử hiểu rõ bèn cười lên ha hả.

Quận chúa Sơ Hà hừ lạnh một tiếng: "Lục đường huynh, muội cảnh cáo huynh đừng có suy nghĩ nảy sinh ý đồ lung tung đấy."

Tính tình Lục Hoàng tử phong lưu lại sáng sủa, trước giờ đều mang một khuôn mặt tươi cười với các huynh đệ tỷ muội, lại vì hắn không có mẫu tộc ủng hộ nên không cho người ta cảm giác bị uy hiếp, vì thế phần lớn mọi người khi nói chuyện với hắn đều tương đối tùy ý.

"Ta nảy sinh ý đồ lung tung cái gì?" Lục Hoàng tử sờ sờ mũi, vẻ mặt vô tội.

Quận chúa Sơ Hà lườm hắn một cái: "Lục hoàng huynh, ít giả vờ đi. Lúc ăn cơm, huynh cứ nhìn Chân Tứ làm gì? Xưa nay huynh quen làm càn, nhưng không phải nảy sinh ý đồ với ai cũng được đâu."

Lục Hoàng tử có chút tức giận: "Sơ Hà, đây là lời người làm muội muội nói với ca ca à?"

"Vậy người làm ca ca phải làm cho tốt, thì kẻ làm muội muội mới không dám nói lung tung. Huynh cũng chẳng phải chưa từng cường đoạt dân nữ gì đó đâu." Sơ Hà lơ đễnh nói.

Mắt Lục Hoàng tử trầm xuống trong nháy mắt.

Cường đoạt dân nữ sao?

Nói đến cũng đúng nhỉ.

Trời sinh một đôi ( Phần 1)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ