Chương 185

1.6K 48 1
                                    

  

  Mọi người giống như bị nhéo ở cổ họng mãnh liệt, không thể nhả ra được một chữ. Không có bất kỳ tiếng động nào, La Tri Nhã ngã xuống đất, sau đó phát ra một tiếng trầm đục, bởi vì trang phục lộng lẫy nên nàng cố ý đeo lên một chiếc bộ dao ngọc lan được chạm đá xanh ở mặt đất, phát ra tiếng vang thanh thúy.

Trong đầu óc Điền thị trống không, theo bản năng nhìn qua, thấy hai mắt La Tri Nhã nhắm nghiền, mặt vàng như giấy thì tê tâm liệt phế mà kêu lên: "Nguyên Nương, Nguyên Nương con tỉnh lại đi a!"

La Nhị lão gia quỳ gối ở một bên sắc mặt xanh mét, hận không thể xông qua đánh nương tử và con gái cho tỉnh lại. Cho dù có mưa móc lôi đình cũng đều là quân ân, lúc tiếp chỉ thế nhưng lại thất nghi như thế, nếu như để Hoàng thượng biết rồi, dưới cơn nóng giận mất chức cũng chỉ là chuyện nhỏ.Thật là bị hai mẹ con nhà này hại chết!

Vốn là La Nhị lão gia nghe xong nội dung thánh chỉ vừa khiếp sợ vừa đau lòng con gái, nhưng trải qua những chuyện như vậy thì đầy bụng tâm sự cũng chỉ còn lại nổi giận.

La Thiên Trình quỳ gối chỗ không nhìn rõ, tâm tình thư sướng.

Nhị thúc Nhị thẩm, lúc này vừa mới bắt đầu thôi, không vội, chúng ta từ từ đến.

Nội thị đi truyền chỉ kia sắc mặt nhìn không được tốt, nhìn sang lão phu nhân : " Lão phu nhân Trấn Quốc Công, trong phủ ngài đây là ——"

Lão phu nhân lớn tuổi, hôm nay thọ yến vốn là cực kỳ cao hứng, đột nhiên chuyển tiếp đột ngột, vui mừng lại khổ sở như bị ngăn lại ở trong cổ họng, nhất thời không thể thốt được ra lời, nghe thấy nội thị hỏi như thế thì đôi môi không ngừng mấp máy.

Chân Diệu đang ở bên cạnh lão phu nhân, phát hiện ra dị trạng của lão phu nhân, không để lại dấu vết đỡ lấy từ phía sau, sau đó lại nhẹ nhàng cười mà mở miệng : "Ngụy công công, là ngài ạ, thật là đúng dịp, mỗi lần thấy ngài đều có chuyện vui. Quốc Công phủ hôm nay là tam hỉ lâm môn, lão phu nhân chúng ta đều kích động đến mức không nói được ra lời."

La Thiên Trình mang một bộ dạng như thấy quỷ mà nhìn nàng, cũng may là lúc này còn không có ai chú ý tới.

"Ách?" Ngụy công công thoáng dừng một chút, nheo lại ánh mắt nhìn "Là Chân đại nãi nãi a, chúng ta còn không có cơ hội chúc mừng tới ngài đâu."

Đối với  vị Chân đại nãi nãi này hắn thật có chút bội phục rồi, trong hơn một năm qua bốn bề sóng dậy, ngay cả hắn là người đã quen nhìn thấy biến hóa kỳ lạ, phong vân trong cung đình cũng đều cảm thấy rất thần kỳ.

Người như vậy nếu như không phải là gặp quá nhiều may mắn thì chính là tâm trí tuyệt luân.

Vận khí? Ha hả, dù sao hắn tin tưởng là người sau.

Đối với  người như thế, hắn cũng không muốn đắc tội.

Lại nói tới địa vị của phủ Trấn Quốc Công, hơn nữa phân lượng của La thế tử ở trong lòng Hoàng thượng, hắn cũng không thể cố ý gây khó khăn cho họ được.

Nhưng Nhị phu nhân cùng với Đại cô nương của phủ Quốc Công này đúng là không lên được mặt bàn, hôn sự này đặt ở trên người huân quý của nhà ai cũng không nguyện ý , nhưng ít nhất thì cũng phải chờ hắn đi rồi thì nên ngất thì ngất, nên náo thì náo chứ.

Hiện tại hắn vẫn còn đang ở đây thì đã loạn thành cái bộ dáng này, đây không phải là đánh vào mặt Hoàng thượng sao. Ngay cả mặt mũi của Hoàng thượng cũng bị đánh thì cho dù địa vị của phủ Trấn Quốc Công có cao tới đâu hắn cũng không thể tỏ vẻ gì được, nếu không thì chờ tới khi trở về cung, Hoàng thượng sẽ tỏ vẻ đối với hắn rồi.

Vẫn là Chân đại nãi nãi này có thể nói, cuối cùng cho hắn một bậc thang có thể đi xuống được.

Ấn tượng của Chân Diệu trong mắt Ngụy công công lập tức tốt lên mấy phần, ở trên mặt lộ ra nụ cười: "Hoàng ân mênh mông cuồn cuộn, lão phu nhân tâm tình kích động chúng ta là có thể hiểu , chẳng qua là La Đại cô nương ——"

"Đại cô nương đã kích động  ngất đi rồi. . . . . ." Chân Diệu mặt không đổi sắc.

Dù sao nàng không có nói là cao hứng mà bất tỉnh hay buồn bực mà bất tỉnh nên hoàn toàn không cần đỏ mặt.

Trong lòng Ngụy công công cũng trầm trồ khen ngợi, Chân đại nãi nãi này không có lăn lộn ở trong hoàng cung quả thực chính là nhân tài không được trọng dụng.

Chân Diệu hoàn toàn không biết Ngụy công công lặng lẽ đem nàng thần thánh hóa, đối mặt với ánh mắt kinh ngạc của La Thiên Trình ném tới liền quanh co cười một tiếng sau đó phu quân đại nhân lại càng kinh ngạc hơn nữa.

Chân Diệu thu hồi tầm mắt, đàng hoàng cúi đầu nhìn chằm chằm vào mũi giày của mình mà bất động. Ngụy công công nhàn nhạt nhìn lướt qua La Tri Nhã đang bất tỉnh hôn mê, không nói thêm điều gì.

Hắn thật sự chỉ cần một cái bậc thang mà thôi, ai biết một nhóm người đang quỳ đông nghịt này, người ngất thì ngất, người sững sờ thì sững sờ, nếu không thì là kinh sợ muốn điên hoặc là trầm mặc làm cho người ta giận sôi lên, hết lần này tới lần khác không có một người nào đứng ra nói được một lời nói bình thường a.

Hắn truyền chỉ cũng thật không dễ dàng mà.

Trong lòng Ngụy công công điên cuồng nôn mửa, sau đó lại hướng tới Chân Diệu cười càng thêm ôn hòa  : " Tam hỉ ? không biết quý phủ còn có chuyện vui gì nữa đây?"

Chân Diệu cười nói: "Đại thọ sáu mươi của tổ mẫu là đại hỉ, Nhị cô nương được Lạc phu nhân nổi danh thiên hạ thu làm đệ tử cũng là đại hỉ, cộng thêm Đại cô nương được thánh thượng chỉ hôn, đây không phải là tam hỉ sao?"

Lúc này La Tri Nhã mới vừa tỉnh lại, vừa nghe lời này. Khí huyết dâng trào, liền trợn trắng mắt lên lại tiếp tục ngất đi. La Thiên Trình đem tất cả thu vào đáy mắt thiếu chút nữa không nhịn được mà hướng Chân Diệu dựng thẳng ngón tay cái lên.

Nương tử, làm sao nàng lại bổ đao xuống tới xuất thần nhập hóa đến như vậy.

"Thì ra là như vậy, xem ra hôm nay chúng ta là tới đúng rồi."

Lão phu nhân cuối cùng cũng trì hoãn được: "Công công cực khổ, mời vào uống chén rượu mừng."

"Không được." Ngụy công công khoát khoát tay, "Chúng ta còn vội vàng trở về phục mệnh đây."

"Hồng phúc, đưa tiễn Ngụy công công." Lão phu nhân liền liếc một ánh mắt sắc lạnh.

Hồng phúc hiểu ý, cung kính đưa Ngụy công công đi ra ngoài, còn lặng lẽ đút một hà bao thật to.

Ngụy công công nhíu mày.

"Hôm nay quý phủ tam hỉ lâm môn, tiền mừng này Ngụy công công cũng không thể không thu được."

Ngụy công công cân nhắc hà bao, cười: "Đại tỷ nhi cũng thật biết ăn nói."

Trời sinh một đôi ( Phần 1)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ