Chuyện tình sau song sắt

10.4K 101 4
                                    

Tên gốc: Chuyện Tình Ngục Giam,Ngục giam ái tình cố sự

Tác Giả: Nam Mệnh Vũ

Edit: Moonlight

Thể loại : Nguyên sang- bách hợp, tình yêu hiện đại

Link :http://vietphrase.com/go/www.jjwxc.n...45&chapterid=4

CHƯƠNG 1: Lần Đầu Tiên


Kỳ Sa ngồi ở mép giường đọc sách, ánh đèn lờ mờ làm cho mắt nàng cảm thấy không thoải mái, nhưng nàng vẫn kiên trì tiếp tục đọc.Vì ngoài việc đọc sách ra, nàng không có gì khác để giết thời gian. Đối diện nàng là một chiếc giường trống, phía trên đầu giường ngoài trừ dụng cụ rửa mặt, thì chẳng có dấu hiệu nào cho thấy có người thứ hai trong phòng giam này.

Hành lang có vài tiếng bước chân đang truyền tới gần, là nữ cảnh ngục nhàn nhã dò xét các căn phòng, rồi sau đó theo thông lệ đi ra ngoài cùng đám bạn châm điếu thuốc nói chuyện phiếm. Hôm nay, thanh âm dường như có hơi bất đồng hơn bình thường, tiếng bước chân của cảnh ngục hoảng loạn qua lại, những tiếng bước chân kia càng lúc càng gần, không khỏi làm Kỳ Sa cảm thấy tò mò, buông sách xuống, ánh mắt theo khe hở của cửa sắt nhìn ra bên ngoài. Nàng bỗng phát hiện, những tiếng chân kia tựa hồ đang đi tới gian phòng của nàng.

Một lát sau, cảnh ngục đã mở cửa sắt nơi Kỳ Sa ở, trong tầm mắt của nàng ngọai trừ vị cai ngục tuổi trung niên ăn mặc chỉnh tề thì còn có một cô gái tuổi ước chừng mười mấy tuổi. Cô gái để tóc ngắn, khuôn mặt rất đẹp dù không trang điểm, bước chân dứt khoát không chút sợ hãi như nữ anh hùng thời xưa khi ra trận. Miệng nàng ngậm điếu thuốc, hẳn là lấy từ cảnh ngục. Cô gái bình thản đi tới trước mặt Kỳ Sa quan sát tường tận, ánh mắt hẹp dài hơi nheo lại, tựa hồ rất hài lòng với gương mặt Kỳ Sa.

“Cảm ơn!” cô gái hướng cảnh ngục đứng ngoài phất tay một cái, rồi ngồi xuống giường đối diện nàng, nàng xem Kỳ Sa rất thuận mắt, là nàng thích hinh tượng ngự tỷ, nhìn tướng hình hẳn cũng là hai mươi lăm.

Cửa sắt được đóng lại, trong ngục giam không khí lạnh lẽ trước giờ chút thay đổi.Cô gái kia hít một hơi thuốc, mùi vị bay loãng vào trong không khí, rồi hơi nâng cằm nói với Kỳ Sa: “ tôi tên Hứa Dịch Hề, còn chị? Tên gì?”

“Chị tên là Kỳ Sa” thanh âm Kỳ Sa giống như tính cách của nàng rất ôn nhu, nàng theo thói quen nhìn về Hứa Dịch Hề nở nụ cười, nói: “Xem em có vẻ khoảng chừng hai mươi tuổi, làm sao lại vào ngục giam vậy?” vấn đề này cơ hồ đối với tất cả mọi người trong ngục giam đều hỏi người mới vào, không có ai không hỏi, cũng không có ai không trả lời.

“Tôi? Cha tôi có tiểu tình nhân, tôi xem không vừa mắt liền xử nữ nhân đó một nhát” Hứa Dịch Hề hừ lạnh một tiếng, càng không giống như đang kể lại chuyện xưa của mình mà là của người khác: “Nhãn lực của chị không tệ nhỉ đúng là tôi vừa tròn mười chín tuổi. Còn chị, như thế nào lại vào đây? Hai ta xem như vận khí không tệ, còn có thể an bài được ở cùng nhau đây”

“Là tội cố ý gây thương tích, hơn nữa còn là mức nặng nhất” đầu Kỳ Sa cúi đầu xuống hơi thấp, tựa hồ không quá nguyện ý thuật lại chuyện mình bị làm nhục. Nàng dừng lại chốc lát, lúc này nàng ngẩng đầu lên trong đôi mắt ứ lệ : “Tôi cũng vừa mới vào công ty, bắt đầu làm phụ tá cho tổng tài. Kết quả trong ngày đó tổng tài muốn đem tôi ..... tôi không chấp nhận, nóng lòng phản kháng cho nên cầm gạt tàn thuốc dưới bàn đập đầu hắn sau đó chạy ra ngoài. Vào ngày sau đó chị tính xin từ chức thì liền bị cảnh sát mang đi, bọn họ nói tổng tài kiện chị tội cố ý gây thương tích, sau đó còn đem mức án đẩy lên cao nhất” nghĩ đến ở nhà còn mẫu thân, lệ trong mắt Kỳ Sa muốn chảy ra, nàng cũng đã gần ba mươi tuổi, thế nào lại giống như hài tử khóc đây.

“Chật vật như vậy là do bọn họ hại?” Hứa Dịch Hề đích xem thường hạng người này, hai chân bắt chéo: “chuyện đó bây giờ gặp cũng nhiều, cũng không có chuyện gì lớn. Thật ra nếu thuận theo không chừng còn được lên chức, bất quá tôi nhìn xem chị cũng không giống như hạng người đó, đoán chừng là lòng dạ tổng tài hẹp hòi, cố ý đem chuyện bé xé ra to.”

“Chị biết, có phải hay không cố ý chả lẽ chị không nhìn ra đây? Chị chính là không yên tâm mẹ chị, ngày hôm trước bà có tới đây, nhìn chị liền khóc, chị xem ánh mắt bà sưng lên vì khóc, trong lòng chị cảm thấy thật có lỗi . Nếu như chị biết có tình huống như bây giờ, không bằng chị cam chịu”.

“Chị không cần như vậy ủ rũ, thành thói quen sẽ tốt hơn” Hứa Dịch Hề đi lại ngồi bên cạnh Kỳ Sa, nhẹ nhàng vỗ bả vai nàng : “yên tâm đi, sau này hai chúng ta là bạn. Tôi sẽ thỏa mãn nhu cầu của chị, sẽ không cho chị cảm thấy tịch mịch” nói đến câu sau Hứa Dịch Hề không khỏi cảm thấy tà ác vài phần, bộ dạng này của nàng làm cho Kỳ Sa không khỏi cảm thấy bị áp bức, bản thân mình không giải thích được, chỉ nghĩ là nàng quan tâm mình, thuận miệng cũng ứng thanh “Cảm ơn”. (chết tới nơi còn cảm ơn)

“Khách khí cái gì? Sau này mỗi tối chị sẽ không cảm thấy tịch mich” Hứa Dịch Hề nở nụ cười thâm ý, cũng không nói gì nữa, đi lại giường mình chờ đêm khuya đến.

Đêm khuya trong ngục giam yên tĩnh vô cùng, trông chừng ngục giam cuối cùng cũng đã nằm ngủ.Ở đây là ngục giam nữ, căn bản sẽ không có người muốn đào thoát nên việc canh gác rất chểnh mảng, giám ngục tối tối lại trở về túc xá ôm gối mà ngủ cho thoải mái. Tường cao như vậy, còn có lưới sắt, sẽ không có ai từ trong này chạy được ra bên ngoài.

“Kỳ Sa?” trong ngục giam không có mở đèn, căn phòng trở nên rất tăm tối đến năm ngón tay cũng không nhìn thấy, Hứa Dich Hề cởi dép, nhẹ nhàng không gây tiếng động tiến tới sờ giường Kỳ Sa đang nằm, khẽ gọi nàng sau lại phát hiện nàng không có phản ứng, lá gan Hứa Dịch Hề lớn hơn, động thủ cởi y phục trên người Kỳ Sa. Dù không nhìn thấy gì nhưng Hứa Dịch Hề cơ hồ đã cởi hết nút áo trên người kia ra chuẩn bị hành sự. Thân thể bỗng cảm thấy có chút lành lạnh, Kỳ Sa chậm rãi mở mắt ra, nhận ra có người bên cạnh nàng, nàng khẽ lên tiếng “ Ai vậy? Hứa Dịch Hề? em muốn làm gì?”.

“Hử!” biết nàng tỉnh, Hứa Dịch Hề đột nhiên áp lên người nàng, một tay che lại miệng nàng không để nàng phát ra tiếng : “Chị tốt nhất nên ngoan ngoãn, tôi không phải đã nói rồi sao? Sau này, mỗi tối chị sẽ không cảm thấy tịch mịch. Tôi sẽ thỏa mãn nhu cầu của chị” Hứa Dịch Hề cười hề hề nho nhỏ, tay che miệng Kỳ Sa rất chặt.

“Ngô, ngô…” Kỳ Sa hoảng sợ giẫy dụa thân thể, hai tay muốn dùng sức đẩy đối phương ra, nàng muốn gọi ngưởi tới. Tình huống này làm cho tay chân nàng khá luống cuống, mới chạy trốn khỏi tổng tài, cự nhiên bây giờ gặp lại tình huống y như cũ, hơn nữa đối phương so với mình còn rất nhỏ. Không thể, tuyệt đối không thể! Kỳ Sa dùng lực muốn đẩy ra Hứa Dịch Hề, bất quá khí lực nàng không nhiều, mà nàng cũng vừa tỉnh ngủ lại, thân thể không có bao nhiêu khí lực.

Bốp, tiếng bạt tay vang dội trong phòng, Hứa Dịch Hề đánh Kỳ Sa, dùng sức đem hai tay nàng đang lộn xộn nắm lại cùng nhau,dùng một tay đè chặt lại miệng nàng “Ngoan ngoãn chút cho tôi! Ngoan, chị cũng đã lớn rồi, cũng không phải lần đầu..phản kháng gì đây” Hứa Dịch Hề mở ra áo ngực nàng, một tay xoa bóp, sau đó ngậm lấy hạt đậu đang nhô lên dùng sức mà mút vào. Nàng không muốn cho Kỳ Sa có bất cứ cơ hội phản kháng nàng, bàn tay lạnh như băng dứt khoát đưa vào trong quần nàng, tìm địa phương dò xét đi vào. Cảm giác được có cái gì ngăn cản đầu ngón tay, Hứa Dịch Hề kinh ngạc khẽ kêu lên, do dự trong chốc lát vẫn là đi vào phá đi vật trở ngại.

“Ngô!” cảm giác đau đớn tê liệt toàn thân làm Kỳ Sa chảy ra nước mắt, nàng theo bản năng muốn giơ chân lên, nhưng là hai chân vốn đã bị giữ lại không thể động đậy. Đó là lần đầu tiên, lần đầu tiên của nàng a! lần đầu tiên trân quý như vậy, nàng là muốn hiến tặng cho tướng công tương lai. Mẫu thân nàng không chỉ nói qua một lần với nàng, lần đầu tiên của con gái nhất định phải sau khi kết hôn mới trao ra. Nhưng là bây giờ thì sao? Nàng thật sự không giữ được lần đầu tiên, lại bị ở chỗ này. Thậm chí, người kia lại cùng mình giống nhau là con gái.

“Không có chuyện gì đâu, từ từ sẽ quen thôi. Tôi sẽ làm chị thoải mái” thanh âm Hứa Dịch Hề nhỏ nhẹ, ôn nhu hôn lên trán Kỳ Sa, theo đó từ từ xuống phía dưới, ngón tay dưới cũng nhanh chóng ngọa ngậy. Cho đến khi thân thể Kỳ Sa thích ứng đau đớn, thân thể từ từ nóng lên,nàng không kìm hãm được thanh âm mà rên rĩ, Hứa Dịch Hề mới tăng tốc độ ngón tay, đợi đến khi kết thúc nàng mới buông lỏng ra hai tay, lại sợ nàng kia muốn đánh lại mình nên hăm he nói: “mới vừa nãy không nói rỏ ràng là lỗi của tôi, tôi xin lỗi chị. Sống trong ngục giam tới ba năm rưỡi không dễ dàng, tôi lấy đi lần đầu tiên của chị, sau này chị là nữ nhân của tôi, tôi sẽ che chở chị, chớ cự tuyệt tôi, cũng đừng nghĩ đến muốn đổi phòng, nếu như chị làm vậy, tội sẽ khiến chị rất thảm, rất thảm”.

“Hứa Dịch Hề, em đừng như vậy được hay không? Em mới mười chin tuổi, chúng ta đều là nữ nhân, chị van cầu em không nên đối với chị như vậy” Kỳ Sa khóc, nàng không dám đánh đối phương, chỉ có thể khẩn cầu nàng không muốn bị một lần nữa. Cảm giác vừa rồi rất kỳ quái, nàng không nên như vậy, không muốn như vậy.

“Làm cũng làm rồi,chi mới nói đừng như vậy không cảm thấy đã muộn sao? Nữ thì thế nào? Tôi nói thiệt cho chị biết tôi vốn là thích nữ nhân, chớ nghĩ đến tôi mười chín hai mươi tuổi mà là vấn đề, ngoan ngoãn ngủ đi.Làm nãy giờ tôi cũng thấy mệt nhọc, ngủ ngon” Hứa Dịch Hề không có đem lời nói của nàng để trong lòng. Nàng lật người lại đem Kỳ Sa ôm vào trong ngực, cũng không để ý đến nàng kia đang khóc sụt sịt. Nàng thở dài, sau đó liền ngủ. CHƯƠNG 2:Nghi Hoặc

Tuyển tập bách hợp hoànNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ