Mạc Lãnh Tiêu cau mày nhìn bia bắn lên trên tay mình. Đáng chết, không phải nói là muốn nhìn xem cô gái này đang diễn trò gì sao? Mới có như vậy mà mình đã không nhịn nổi rồi ư?
Nhưng nếu như Mạc Lãnh Tiêu cho rằng những thứ mình vừa thấy đã khiến cho anh kinh ngạc rồi, vậy anh lại càng không thể tưởng tượng được chuyện xảy ra tiếp theo sẽ khiến cho trong lòng của anh.... Kinh hoảng, khiếp sợ như thế nào.
"Em cũng không hứng thú với các anh." Thanh Thần cười dịu dàng, cất bước đi tới trước mặt của Mạc Lãnh Tiêu: "Em chỉ hứng thú với anh thôi."
Cũng may, ánh đèn trong quán bar rất tối, không có ai trông thấy mặt của cô đã đỏ như cà chua, cũng không có ai nghe ra âm thanh trong lời nói to gan của cô đã sớm phát run.
Sắc mặt của Mạc Lãnh Tiêu khó coi, ngẩng đầu lên, nói: "Mộ Thanh...." Lời còn chưa nói hết, lại thấy bóng dáng nhỏ kiều mị ngồi trên đùi của Nguyễn Hoài Viễn.
Anh sững sờ, thấy ánh mắt đùa giỡn của cô nhìn sang, lập tức trong lòng phát hoả.
Cô gái này.... Anh, thật sự muốn bóp chết cô ngay lập tức.
"Ách, Thanh Thần...." Nguyễn Hoài Viễn cũng bị hành động của cô hù sợ, trong lòng chợt hiện lên sự vui mừng. Nhưng mà, vừa nhìn thấy khuôn mặt như muốn giết người của Mạc Lãnh Tiêu, cậu ta liền âm thầm kêu khổ trong lòng. Hai người này đang làm cái gì đây?
Rốt cuộc là giày vò bản thân, hay là tra tấn người vô tội là cậu ta vậy?
"Anh đã nói em làm cái gì, anh cũng sẽ không miễn cưỡng." Thanh Thần đưa tay vuốt ve khuôn mặt của Nguyễn Hoài Viễn.
Trời ơi! Giết cô đi giết cô đi, cô thật sự hư quá đi.
Cô lại dám ở ngay trước mặt của Mạc Lãnh Tiêu, công khai trêu chọc người đàn ông khác.... Nhưng mà, cậu ta vô tội, là người bị ép.
"Nguyễn Hoài Viễn! Cậu có cái gì tốt chứ, lại được một người đẹp ôm ấp yêu thương như vậy. Còn không mau hôn cô ấy một chút, hôn cô ấy...." Mấy tên đàn ông bên cạnh khích bác Nguyễn Hoài Viễn.
"Tôi...." Nguyễn Hoài Viễn cảm giác mình đã cưỡi trên lưng hổ, khó mà xuống. Bây giờ, rốt cuộc mình phải làm gì? Là hôn, hay là không hôn đây?
"Đang suy nghĩ gì thế?" Thanh Thần cũng hiểu hoàn cảnh khó khăn của cậu ta, chỉ có thể tiếp tục mè nheo: "Thế nào? Anh không muốn hôn em sao?"
Cô nũng nịu nói xong, mặc dù nói với Nguyễn Hoài Viễn, nhưng mắt đẹp lại nhìn chằm chằm Mạc Lãnh Tiêu.
Nhận lấy sự khiêu khích cảu cô, Mạc Lãnh Tiêu bỗng đứng lên, cũng không quay đầu lại mà cất bước đi về phía cửa.
Cô gái đáng chết! Em nghĩ là anh sẽ thế nào? Ghen sao? Nằm mơ đi!
"Nguyễn Hoài Viễn! Anh nhanh lên một chút, lề mề chậm chạp như vậy là sao, còn không mau hôn đi?" Âm thanh ồn ào của mọi người vang lên lần nữa.
Mạc Lãnh Tiêu làm như không nghe thấy.
"Được rồi! Không phải là em muốn hôn thôi sao, vậy anh hôn giúp em. Người đẹp! Chúng ta thử một chút được không?"
BẠN ĐANG ĐỌC
Hợp Đồng Phúc Hắc Cô Bé Chỉ Cho Yêu Tôi
RomanceTình trạng: Full 156 chương Tác giả: Cô Nàng Mèo Anh là chủ tịch tập đoàn Liệp Báo. Tương truyền, gia tài của anh bạc vạn, tài sản có thể nhiều hơn tài sản quốc gia, tương truyền anh cao ngạo lạnh lùng, vẻ đẹp không ai sánh bằng, tương truyền bất cứ...