Chương 21

3.9K 252 10
                                    

Edit: Jun

Bóng đêm dần dần buông xuống.

Chu Cảnh vừa mới ốm dậy chưa được nhanh nhẹn lắm, sắc thuốc uống xong thì chuẩn bị nghỉ ngơi.

Dù trời đã vào hạ, nhưng do ký túc xá ở trên núi nên vẫn rất lạnh, không chỉ phải đóng chặt cửa, mọi người phải đắp chăn bông thật dày mới đủ ấm.

Đêm nay cả ba đều đi ngủ sớm.

Chu Cảnh uống thuốc xong, lại thêm ngâm chân bằng nước ấm, đầu vừa chạm gối đã mơ màng muốn ngủ; Tô Ngôn bởi vì buổi chiều đọc sách hơi lâu, vậy nên giờ cũng chẳng thể nâng được cơ mắt; còn Hướng Nam, y ban ngày cõng Chu Cảnh chạy tới chạy lui cũng hao phí không ít thể lực, rúc vào chăn không lâu liền phát ra tiếng khò khè nho nhỏ.

Đêm đến, ký túc xá an an tĩnh tĩnh, chỉ nghe được tiếng hô hấp của ba người.

Hướng Nam mơ một giấc mơ kỳ quái, người trong mộng hình như là mình nhưng hình như cũng không phải là mình.

Trong mơ y đè thầy Chu dưới thân, tùy ý vuốt ve trên làn da bóng loáng trắng nõn của thầy Chu, một bên miết một bên miệng còn nói gì đó mà y nghe không rõ.

Thầy Chu cũng có chút không giống ngày thường, khẽ nhếch môi, ánh mắt mê man, cổ họng phát ra thanh âm ẩn nhẫn.

Nhìn thầy Chu vẻ mặt thống khổ, Hướng Nam lập tức dừng ngay động tác, nhưng thầy Chu lại vươn hai tay, ôm lưng y, ở bên tai y nói muốn y tiếp tục.

Hướng Nam có chút khó hiểu, như thế nào là tiếp tục, muốn y tiếp tục như thế nào?

Sao y lại xuất hiện ở chỗ này, thầy Chu thì sao, cớ gì cũng ở đây?

Nhưng Hướng Nam cảm thấy ngạc nhiên vì cảnh tượng kỳ quái trong mơ này cũng không khiến y cảm thấy ghét bỏ gì cả, thậm chí đáy lòng y còn ẩn ẩn một chút vui vẻ.

Y không biết cảnh trong mơ mang ý nghĩa gì, nhưng sáng ngày hôm sau, nhìn thấy ga trải giường và quần lót bị thấm ướt, Hướng Nam lại sinh ra sợ hãi với cơ thể mình. Y theo bản năng tìm kiếm thầy Chu, nhưng y ngủ dậy quá muộn, từ sáng sớm Chu Cảnh và Tô Ngôn đã đến trường.

Không biết vì sao, thấy Chu Cảnh không có ở đây, y lại nhẹ nhàng thở ra.

Ngẫm lại thì nếu việc làm bẩn ga trải giường với quần áo mà bị thầy Chu biết được, dù thầy Chu tốt tính sẽ không trách cứ mình, nhưng y luôn cảm thấy thẹn với lòng, không có mặt mũi nào đối mặt với Chu Cảnh.

Thay quần áo xong, y phát hiện Chu Cảnh đã để khoai lang đỏ luộc ngon lành vào trong nồi giữ nhiệt cho y, thêm cháo kê vẫn còn nóng hôi hổi.

Hướng Nam chép chép miệng, quả thực muốn vọt đến trước mặt thầy Chu ngay lập tức, nhưng mà bây giờ chưa được, y cần phải đem ga trải giường và quần áo giặt sạch sẽ rồi sau đó mới đi gặp thầy Chu.

Không biết y giặt được bao lâu, có một bóng người càng ngày càng gần, miệng còn gọi thầy Chu thầy Chu.

Hướng Nam buông quần áo đang giặt trong chậu ra, phát hiện người tới là Giang Vũ.

[EDIT - HT][ĐM] Phản kháng hoàn mỹNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ