Chương 70

5.8K 243 15
                                    

Edit: Đây là Jun giả, Jun thật sẽ xuất hiện he =))))

Jun thật đã xuất hiện rồi nha, các bạn load lại chương rồi đọc nhé =]]]

_______

Bữa cơm này xem như trò chuyện cũng rất vui vẻ.

Tạ Tử Ý biết Chu Cảnh đi đứng bất tiện, nên khi chuẩn bị ra về chủ động nói: "Vừa khéo anh muốn về trường một chút, cũng khá gần nhà em, hay em ngồi luôn xe anh về nhé?"

Nếu chỉ nói đơn giản là muốn đưa Chu Cảnh về thì với tính cách của mình, có thể Chu Cảnh sẽ không đồng ý.

Nhưng Tạ Tử Ý lại nói hai người tiện đường, Chu Cảnh có muốn từ chối thì cũng quá tỏ vẻ, nên nghĩ nghĩ một chút, anh liền gật đầu đồng ý: "Vâng, vậy làm phiền anh rồi."

"Không sao cả, có thể về sau mình sẽ còn hay nói chuyện nữa mà." Tạ Tử Ý cười, nụ cười khiến cho chiếc răng nanh trắng sáng lộ ra.

Chu Cảnh hơi hơi nhíu mày, nhưng cũng không nghĩ gì nhiều.

Chu Nghi trước khi đi đã thanh toán xong xuôi hết rồi, cho nên sau khi hai người ăn xong liền cùng nhau đi xuống bãi đỗ xe.

Trùng hợp thế nào, cảnh tượng này lại bị Ân Hướng Bắc sau khi ăn cơm xong nhìn thấy.

Ân Hướng Bắc bệnh nặng mới khỏi, sắc mặt tái nhợt hơn hẳn thường ngày, nhưng dáng dấp vẫn như cũ, khi vừa thấy Chu Cảnh và Tạ Tử Ý xuất hiện cùng nhau đã lập tức cảnh giác.

Tuy y không biết Tạ Tử Ý, nhưng cùng là gay nên y nhạy cảm với kẻ trong giới hơn bình thường.

Trên người Tạ Tử Ý này, từ đầu tới cuối đều tản ra hơi thở muốn thân cận Chu Cảnh, nhưng khổ cái Chu Cảnh ở phương diện tình cảm trì độn hơn người bình thường nên không phát hiện ra mà thôi.

Dù thế từ một phía Chu Cảnh cũng không có ý nghĩa gì, để một kẻ như vậy bên cạnh anh thật sự là một điều rất nguy hiểm.

Chu Cảnh thuộc kiểu chỉ cần người khác đối tốt với anh một chút là anh tuyệt đối sẽ hồi đáp lại họ gấp mấy lần, nếu người đàn ông này nắm chặt cơ hội, sau đó tranh thủ khi Chu Cảnh có hảo cảm với mình thì chắc chắc là đòn trí mạng với tình cảnh của Ân Hướng Bắc lúc này.

Vì dù cho Ân Hướng Bắc có hồi phục trí nhớ thì Chu Cảnh cũng vẫn không quan tâm đến y, không nhớ đến y, coi y như vô hình trong suốt.

Thậm chí khi Ân Hướng Bắc hôn mê trước mắt anh, anh cũng chẳng dừng bước quan tâm.

Ân Hướng Bắc chỉ có thể mở to mắt trừng trừng nhìn Chu Cảnh bước lên xe của thằng cha kia, nhưng lại chẳng hề có bất kì lí do gì ngăn cản hai người đó cả.

Mặt y biến sắc, bảo tài xế lái xe theo sau ngay lập tức.

Tài xế đã ở bên cạnh y nhiều năm, các loại tình huống đều có thể thoải mái đối mặt, đương nhiên tiêu chuẩn chọn lựa cũng cao, chung quy lại là có thể đuổi theo một chiếc xe sắp biến mất trước mắt mà không ai hay biết là được.

Xe một đường đi theo hướng tây, Ân Hướng Bắc đoán điểm đến hẳn là nhà Chu Cảnh.

Có hai khả năng, một là người kia chỉ đơn thuần đưa Chu Cảnh về nhà mà thôi, còn khả năng còn lại thì khiến cho Ân Hướng Bắc khó có thể chấp nhận, càng không muốn tin là thật.

[EDIT - HT][ĐM] Phản kháng hoàn mỹNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ