Chương 20

5K 301 17
                                    


Edit: Jun

Nước mắt của Hướng Nam tới có chút mau làm Chu Cảnh trở tay không kịp.

Chu Cảnh nhíu mày, vươn tay giúp y lau vết tích nơi khóe mắt: "Đừng khóc, đàn ông con trai có nước mắt nhưng không dễ dàng rơi."

Nhưng anh nói vậy không chỉ không dỗ được, mà còn bị phản tác dụng, ban đầu chỉ là nức nở thôi, sau đó suối nước mắt chảy ra không ngừng chẳng thể ngăn nổi. Hướng Nam giống như trẻ con dúi đầu vào ngực Chu Cảnh, đứt quãng xin lỗi: "Thầy Chu... Thật xin lỗi..."

Nước mắt ấm áp rơi trước ngực áo Chu Cảnh, cả người anh cứng đờ, nhất thời cũng không biết đối mặt với tình hình hiện tại thế nào.

Ở trong thế giới của Ân Hướng Bắc, y luôn luôn chính xác, không chấp nhận dù chỉ là chút nghi ngờ.

Đừng nói xin lỗi, ngay cả thừa nhận phán đoán sai lầm, Chu Cảnh cũng chưa bao giờ nghe  Ân Hướng Bắc nói.

Biến thành dáng vẻ này, cơ hồ y đã chẳng còn liên quan đến bản thân mình trước kia.

Chu Cảnh không kiêng kị gì mà hỏi y: "Sao lại phải xin lỗi?"

Người rúc trong ngực anh run rẩy một chút, phát ra âm thanh rầu rĩ.

"Hức hức....." Hướng Nam khóc đến nhiều, ở trong tiếng khóc lẫn theo giọng mũi, nói ra làm người ta nghe không rõ ràng lắm, "Thầy Chu rất tốt với tôi, nhưng mà tôi rất xin lỗi thầy Chu, tôi, tôi...."

Tôi nửa ngày, cũng không thấy nói tiếp, nhưng Chu Cảnh đoán hẳn là lúc bắt cá ban nãy đã xảy ra việc gì đấy.

Hướng Nam luôn có thói quen viết hết cảm xúc lên mặt, vui hay không đều cực kì dễ phân biệt. Khi bước ra khỏi cửa còn rất bình thường, khi trở về hai mắt lại không dám nhìn thẳng Chu Cảnh một cái.

Lấy tính cách của Hướng Nam, chắc hẳn là đã xảy ra chuyện gì đó làm y cảm thấy áy náy, nhưng mà cụ thể là gì, phải đợi chính y nói rõ.

Chu Cảnh nhẹ nhàng vỗ vỗ vào lưng y an ủi: "Không phải vội, chậm rãi nói, tôi sẽ không trách anh."

Những lời này giống như thuốc an thần vậy, làm Hướng Nam ngừng khóc ngay lập tức, y ngẩng đầu lên, dùng đôi mắt sưng đỏ nhìn Chu Cảnh, thật cẩn thận nói: "Thật sự sẽ không trách tôi sao?"

"Sẽ không." Chu Cảnh thập phần chắc chắn.

"Thầy Chu, thật xin lỗi."

Đối với sự rộng lượng của Chu Cảnh, áy náy trong lòng Hướng Nam càng sâu, cũng càng thêm kiên định với quyết tâm phải báo đáp thầy Chu cho thật tốt.

Chu Cảnh nhẹ giọng hỏi y: "Cho nên rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"

"Tôi vừa mới...." Hướng Nam xấu hổ cúi đầu, nhỏ giọng nói, "Nhìn lén thầy Chu tắm...."

Chu Cảnh sững sờ tại chỗ, trăm triệu lần cũng không nghĩ tới Hướng Nam sẽ nói lý do như vậy. Lúc Hướng Nam đi bắt cá, vì trên người anh ra quá nhiều mồ hôi, ngồi chờ người mình đỡ đỡ một chút thì đi đun một ấm nước, tranh thủ ký túc xá không có ai đi lau người.

[EDIT - HT][ĐM] Phản kháng hoàn mỹNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ