Vào tháng 3, thời tiết dần dần ấm áp lên.
Phó Dung đổi áo xuân váy mỏng, lại tự hào thay váy nàng tự tay làm cho A Tuyền A Bội. Lúc này tiểu tỷ muội gần như không có khác biệt, bộ dáng càng giống nhau như đúc. Tuy rằng chỉ liếc sơ tính tình cũng biết ai là ai, Phó Dung vẫn quen làm quần áo khác nhau, ở bên hông A Tuyền treo hà bao hoa văn Hỏa Phượng Hoàng, A Bội bên kia treo Thanh Loan.
Trong ngự hoa viên ánh nắng xuân tươi tốt, Phó Dung mang theo các nữ nhi càng ngày càng thích đi bên ngoài chơi, đi ra ngoài ngắm cảnh, thời điểm này nhiều người mới náo nhiệt, Phó Dung gọi Nhị công chúa đến, lại cho người mang Nguyệt tỷ nhi 4 tuổi đến. Phế Thái Tử xảy ra chuyện, Chương ca nhi đã hiểu chút ít, Nguyệt tỷ nhi cái gì cũng không hiểu, tiên đế và Từ Tấn quản giáo đều nghiêm, không cho phép các ma ma hầu hạ Nguyệt tỷ nhi nói bậy nói bạ, bởi vậy Nguyệt tỷ nhi nửa tỉnh nửa mê lớn lên, mỗi ngày qua đều rất vui sướng.
"Ta muốn hồ điệp trắng!" Trong bụi hoa bướm bay phất phơ, Nguyệt tỷ nhi giơ túi lưới nhỏ vung vẩy lung tung, thích bắt bướm trắng.
A Tuyền thích chơi cùng tỷ tỷ so với nàng lớn hơn một tuổi, cũng giơ túi lưới nhỏ hơn lắc lắc lư lư ở bên cạnh chụp loạn, miệng không ngừng kêu bắt a bắt. A Bội đâu, nói dễ nghe gọi nhu thuận yên lặng, nói khó nghe chính là lười, bò chậm hơn tỷ tỷ, đi cũng chậm hơn. A Tuyền đã có thể chạy vài bước, A Bội đi đường còn không lưu loát. Ở trong phòng A Bội thích tự mình ngồi chơi, Phó Dung vừa ôm nàng ra ngoài, nàng liền dính người, quấn mẫu thân để mẫu thân ôm, kỳ thật còn không phải là lười đi đường?
"A Bội nhìn hồ điệp vàng đẹp không?" Phó Dung ngồi ở trong lương đình, xem xét bên ngoài một lát, chỉ vào bụi hoa nhỏ dỗ tiểu nữ nhi.
A Bội quay đầu nhìn lại.
Phó Dung thấy tròng mắt nữ nhi chăm chăm nhìn, hẳn là thích, trong lòng vui vẻ, làm bộ muốn đem nàng buông xuống, "Kia A Bội cũng cùng các tỷ tỷ đi bắt bướm đi? Bắt được đưa cho nương được không?"
"Không!" A Bội bỗng nhiên nhào tới trong ngực mẫu thân, ôm mẫu thân không chịu đi xuống chơi.
Phó Dung bất đắc dĩ cười.
Nhị công chúa ngồi cạnh nàng, đưa tay sờ sờ cái đầu nhỏ A Bội, cười nói: "Hoàng tẩu, các ngươi đều nói A Tuyền biết làm nũng nhất, ta lại nói A Bội mới biết làm nũng nhất đâu, lớn như vậy còn để mẫu thân ôm, ta nhớ Thái Tử 3 tuổi đã không cho mẫu thân ôm."
A Bội quay cái đầu nhỏ nhìn cô cô.
Nhị công chúa điểm điểm khuôn mặt nàng nhỏ nhắn trong trắng lộ hồng, "Cô cô mang A Bội đi bắt hồ điệp, A Bội có đi hay không?"
A Bội chớp chớp mắt, lại quay đầu đi.
"Tiểu nha đầu lười!" Nhị công chúa thân mật xoa xoa đầu cháu gái.
Phó Dung cúi đầu hỏi nữ nhi: "Cô cô nói A Bội là nha đầu lười, A Bội phải không?"
A Bội lắc đầu liên tục, đột nhiên từ trong ngực mẫu thân ngẩng đầu, cười với mẫu thân, "Không!"
Tiểu nha đầu quá nhận người, Phó Dung nhịn không được hôn một cái.
Nhị công chúa hâm mộ nhìn hai mẹ con các nàng.
BẠN ĐANG ĐỌC
Sủng Hậu Chi Lộ ( 2 )
Narrativa generale-Tác giả: Tiếu Giai Nhân - Thể loại: Trọng Sinh, Ngôn Tình, Cung Đấu, Cổ Đại -Câu chuyện ở về Phó Dung làm tiểu thiếp của Túc Vương ở kiếp trước, nàng được chuyên phòng độc sủng, nhưng đáng tiếc là Túc Vương lại đoản mệnh qua đời sớm khiến nàng mất...