Chương 48

171 14 0
                                    


Thái Anh cười kéo tay anh :" không phải kêu em làm cơm ngon chờ anh về hay sao? Em còn làm một bàn tiệc lớn nữa cơ đấy, ngày hôm nay chắc anh cũng không ăn uống đàng hoàng, vậy thì chút nữa phải ăn cho bằng sạch đó."

Lúc hai bàn tay nắm lấy nhau, Điền Chính Quốc nhận thấy trên ngón tay cô có phần thô ráp liền cúi xuống nhìn thì thấy trên ngón trỏ tay trái quấn miếng băng urgo. anh chạm nhẹ tay vào khẽ hỏi:" Sao thế này hả?"

Thái Anh cúi đầu nhìn, qua loa trả lời:" Lúc thái rau không cẩn thận cắt vào, vết thương nhỏ thôi mà, không sao đâu."

cô không phải là con bé con ngơ ngáo đến thái rau mà cũng có thể cắt vào ngón tay, chỉ là hôm nay chờ đợi trong lo lắng, khó tránh khỏi không tập trung tư tưởng, không để ý một chút là bị lưỡi dao xẹt qua một đoạn nhỏ.

Điền Chính Quốc không nói gì, chỉ cúi đầu nhìn tay cô, ngón cái nhẹ nhàng ve vuốt phía trên miếng urgo. Ngón tay cô thuôn dài trắng nõn, là một đôi bàn tay chưa từng trải qua mưa gió dãi dầm, vậy mà giờ đây lại đang đấu tranh cùng anh trong cơn bão.

Khoảnh khắc này, bỗng dưng anh có chút sợ hãi, anh sợ hãi bản thân mình không đáng được cô đối đãi như vậy.

Cho đến khi hai người bước tới trước bàn ăn, anh mới ngước lên nhìn sang cô.

Thái Anh thấy vẻ mặt anh đột nhiên có phần kỳ lạ, chỉ những món ăn ra hình ra dạng trên mặt bàn, chớp chớp mắt mỉm cười bảo:" Thấy sao nào? Có chút phong cách của bếp trưởng không hả?"

Ánh mắt Điền Chính Quốc di chuyển xuống mặt bàn, cười gật gật đầu:" Quá lợi hại rồi."

Thái Anh cười lên có chút đắc ý:" Nhanh đi rửa tay rồi lại ăn nào, sắp nguội hết rồi."

Bé ngoan Điền Chính Quốc vâng lời đi rửa tay, khi quay trở lại bàn ăn, Thái Anh đã đơm cơm xong cho anh. anh cầm đũa lên, nhìn người phụ nữ trước mặt, mãi mà chẳng nhúc nhích cũng không hề nói gì.

Thái Anh nhận ra, ngước đầu kỳ quái hỏi:" Sao vậy?"

Điền Chính Quốc mấp máy môi ngập ngừng, muốn nói lại thôi.

Thái Anh cười:" Rốt cuộc là sao thế hả?"

Điền Chính Quốc khẽ cong khóe miệng, lộ ra nụ cười yếu ớt, nhàn nhạt mở miệng:" anh chưa từng làm chuyện phạm pháp."

Thái Anh gật đầu:" Em biết chứ!"

" Nhưng....." Điền Chính Quốc" anh từng làm một số chuyện không tốt."

Thái Anh nói bằng giọng không để ý lắm:" Ừm, em cũng biết."

" không, em không biết." Điền Chính Quốc nói

Thái Anh bình tĩnh nhìn anh, chờ anh nói tiếp.

Thế nhưng Điền Chính Quốc lại chỉ cười cười, cúi đầu né tránh ánh mắt cô và chuyển đề tài:" Ăn cơm đi !"

Thái Anh nhìn anh sau một lúc yên lặng thì bảo:" Chẳng có ai là không phạm phải sai lầm cả, em cũng không phải người bảo vệ đạo đức." Dừng một chút lại cười bảo." Thực ra con người em ích kỷ lắm, chỉ cần đối với em anh chưa làm sai chuyện gì thì như thế là đủ rồi."

Tay cầm đũa của Điền Chính Quốc hơi dừng lại, chầm chậm ngẩng đầu nhìn cô bằng nét mặt khó đoán, nhưng lại không nói gì.

Thái Anh mỉm cười có chủ ý và hỏi:" Chẳng lẽ anh đã làm chuyện gì có lỗi với em sao?"

Điền Chính Quốc cũng khẽ cười đáp lại:" Vậy phải xem đó là chuyện gì."

" Ví như lúc chúng mình bên nhau mà anh đi tìm người phụ nữ khác ấy?"

Điền Chính Quốc bật cười:" Cái này ngược lại không có."

Thái Anh:" Vậy thì không phải rồi."

Sau một hồi yên lặng, Điền Chính Quốc hỏi bằng giọng thăm dò:" Vậy thì ngoài chuyện này ra, những việc khác đều không thành vấn đề hả?"

Thái Anh ngẫm nghĩ, trả lời:" Dĩ nhiên không phải, em không thích người khác lừa dối em, tất nhiên là nói dối thiện chí thì không sao, nhưng nếu như cố tình lừa dối chắc chắn em sẽ không tha thứ cho điều đó." nói xong thì nhướng mày lên với anh," anh đã lừa dối em cái gì chưa?"

Điền Chính Quốc nhìn mắt cô, cười nhẹ nhàng:"........không có."

***

Mặc dù phải ở Sở cảnh sát một ngày, nhưng sóng gió của Điền Chính Quốc phải còn lâu mới kết thúc. Vụ án Vương Hạo Thiên rửa tiền liên quan rất rộng, anh chỉ là một mắt xích trong đó, tuy rằng trước mắt không có chứng cớ nào cho thấy Điền Chính Quốc liên quan đến vụ án, nhưng căn cứ vào quan hệ của anh và Vương Hạo Thiên, sự nghi ngờ về anh vẫn còn tồn tại, cho nên anh bị hạn chế xuất cảnh, và phải phối hợp điều tra bất cứ lúc nào.

Nhà họ Diệp thừa thắng xông lên, liền thả cho truyền thông không biết bao nhiêu là tư liệu thật giả, điều này hoàn toàn áp đảo Điền Chính Quốc trong dư luận.

Quỹ số bảy đương nhiên cũng chịu ảnh hưởng lớn, nhưng may mắn thay là công ty đầu tư, không phải công ty sản xuất. Mà danh tiếng của một người đầu tư thiên thần, ảnh hưởng đối với công ty đầu tư là vô cùng hạn chế. Cho nên tổng thể mà nói, ngoài việc tạm thời không thể mở rộng nghiệp vụ ở bên ngoài thì trái lại cũng không nhìn ra tương lai sẽ như thế nào.

Thái Anh không cần đi làm, Điền Chính Quốc lại rất ít đi công ty, bên ngoài khắp nơi đều có phóng viên, hai người ít ra cửa hẳn, mỗi ngày ở nhà đọc sách, trêu ghẹo qua lại, gọi đồ ăn ngon, vậy mà lại có cảm giác cuồng nhiệt mật ngọt trong tình yêu, cảm tình cứ ngày một thân mật hơn.

Măc dù phía cha mẹ Thái Anh ngày nào cũng nhìn thấy mặt tiêu cực của Điền Chính Quốc, nhưng cũng không biết có phải vì nguyên do Điền Chính Quốc mấy lần tới nhà, đều để lại ấn tượng tốt cho họ về sự chính trực, nên vẫn cứ như trước mà căn dặn con gái, cho rằng những thứ trên mạng đều là nhà họ Diệp vì tranh đoạt gia sản mà cố ý thả ra, không hề mang theo thiên vị chút nào.

Có vài lần phóng viên tìm tới nhà, sau đó ông Phác cảm thấy phiền hà, dứt khoát buộc hai con chó dữ trong sân, phóng viên cứ lại gần là sủa ầm ĩ, trong nhà nhanh chóng được yên tĩnh lại.

Thái Anh phải cho rằng mình có một đôi cha mẹ thần kỳ.

Tất nhiên, sự bình tĩnh này cũng chỉ là bề ngoài. mặc dù biểu hiện của Điền Chính Quốc vô cùng bình tĩnh, không nhìn ra bất kỳ áp lực nào. Nhưng sức mạnh của dư luận rất mạnh mẽ, Thái Anh tin anh không có dính líu đến chuyện phạm pháp, nhưng hiện nay khắp nơi đều là tin xấu về anh, dư luận gần như nghiêng về một phía, hễ có chút ngấp nghé được chứng thực, chỉ sợ đều sẽ thương gân động cốt.

Hai tháng này, ngoại trừ cha mẹ cô không gặp ai cả, chỉ có một lần lúc đến phòng tranh Hạc Minh, thì đụng phải Diệp Kính Văn.

Thái Anh đối với người cha ruột này của Điền Chính Quốc, vốn đã không có cảm tình tốt, sau khi biết được quá trình trưởng thành của Điền Chính Quốc thì lại càng thêm ghét bỏ. Người đàn ông này biết sự tồn tại của con trai mình, cũng biết hai mẹ con có cuộc sống thế nào, nhưng trước khi ông cụ Diệp tìm được Điền Chính Quốc, ông ta rõ ràng không xem chuyện về người con trai này ra gì cả.

{KookRosé ver} Thâm tình tựa như cạn [Full]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ