[9-x] Bom hẹn giờ

1.9K 185 12
                                    

Tiêu Chiến cầm hai ly rượu vang đỏ đi đến ban công, Vương Nhất Bác đang nói chuyện điện thoại cùng với một người Anh, khi nhìn thấy Tiêu Chiến, hắn liền cong lên khóe miệng, nhận lấy một ly anh đưa sang.

Mặc dù Vương Nhất Bác đang ở thành phố Z, nhưng dù sao hắn cũng không thể ném hết công việc kinh doanh của mình mặc kệ không lo.

Trợ thủ của hắn Rum ở Anh Quốc trên cơ bản mỗi ngày đều sẽ cùng với Vương Nhất Bác duy trì liên lạc, đem hết thảy hoạt động kinh doanh trong ngày của Vương Nhất Bác từng cái một báo cáo, Vương Nhất Bác cứ như vậy cách nửa cái địa cầu kiểm soát sản nghiệp của mình.
(Đương nhiên chị Author không dùng cái tên này mà là tên một bạn khác, khó đọc quá, đổi thành Rum cho dễ đọc hahaha.)

Nếu phải nói về hiệu quả, nó đương nhiên không ổn định bằng Vương Nhất Bác bản thân tại Anh Quốc an bài đúng chuẩn tàn nhẫn, nhưng là Cypher ở Anh Quốc vị trí không có khả năng tùy tiện bị lung lay, lại thêm Đoàn Nghi Ân và Vương An Vũ vẫn như cũ ở đó, việc kinh doanh của Vương Nhất Bác trên cơ bản đều không thể đi xuống.
(Tiền kiếm được đều đều nhưng vẫn bị thích ăn cơm mềm của laopo hơn.)

Cúp điện thoại, rượu vang đỏ trong ly Vương Nhất Bác đã thấy đáy, hắn tiện tay đặt ly xuống bệ bên cạnh, giơ cánh tay lên đem Tiêu Chiến ôm vào trong ngực.

"Sao lại ra ngoài? Không cùng đại ca bọn họ tán ngẫu sao?"

"Lỗi Lỗi cùng Tử Phong đang tiếp bọn họ, Nghi Ân ca muốn Tử Phong xem đại ca hiện tại hồi phục thế nào."

Vương Nhất Bác quay đầu lại nhìn, không gian trong phòng thật yên tĩnh, ôn hòa: "Vinh ca không sao chứ?"

Tiêu Chiến quay người lại dựa lưng vào vòng tay của Vương Nhất Bác, cũng nhìn xem trong phòng: "Đúng vậy, dù sao anh ấy cùng Nghi Ân ca kết hôn, nút thắt cũng đã được tháo gỡ."

Vương Nhất Bác nghiêng đầu nhìn Tiêu Chiến, chần chờ mấy giây hỏi Tiêu Chiến một câu: "Bảo bối, em cảm thấy chúng ta đùa chuyện kia, có phải là thật hay không?"

Tiêu Chiến cau mày, đối mặt với Vương Nhất Bác: "Dương Mịch?"

Vương Nhất Bác từ chối cho ý kiến.

"Sẽ không." Tiêu Chiến lắc đầu: "Nghi Ân ca cũng không nhận ra nàng ta, chuyện này anh ấy sẽ không nói láo."

"Tôi đương nhiên biết, đại ca thật sự sẽ không như chúng ta nói ở bên ngoài mang nợ phong lưu. Những năm đó đại ca không muốn trở về, anh ngày ngày cùng anh ấy ở một chỗ, liền không có xuất hiện qua nhân vật như Dương Mịch, thế nhưng làm sao chúng ta có thể chắc chắn vị Dương Tổng này sẽ không nhân cơ hội tiếp cận đại ca đâu."

Tiêu Chiến đối với cái này vẫn không phải rất tán đồng: "Anh có thể nói chuyện cười thế này, em ngược lại thà tin rằng có ai đó đang để ý vị trí của bọn em ở Z thị, hoặc là vị trí của Cypher ở Anh hơn."

"Bảo bối." Vương Nhất Bác cười nói: "Tôi cảm thấy, tôi có thể làm ra được chuyện như vậy."

"Cái gì?"

"Yêu em, nghĩ hết biện pháp để tiếp cận em."

"Này." Tiêu Chiến trừng Vương Nhất Bác một cái: "Anh còn có thể lòng vòng như vậy sao? Em nhớ anh lúc trước rất thẳng thắn trực tiếp."

Vương Nhất Bác cổ tay mạnh mẽ nhốt Tiêu Chiến ở trong ngực: "Đó là bởi vì Nhị Thiếu không cho anh cơ hội đi đường vòng."

Nói đến đây, Vương Nhất Bác nhướng mày cười khẽ: "Bảo bối, tôi nghĩ, sự tình kia ở phòng cũ của em, tôi sẽ nhớ một đời, cả đời đều không quên được."

Tiêu Chiến nheo mắt hỏi lại: "Hả?"

"Ừm." Vương Nhất Bác ôm lấy Tiêu Chiến ghé vào tai anh nhẹ giọng nói: "Lần đầu tiên."

Tiêu Chiến chống đỡ lấy thân thể Vương Nhất Bác, một mặt khiêu khích: "Lần đầu tiên? Ai nói với anh là lần đầu tiên?"

Quả nhiên, khóe miệng Vương Nhất Bác trong nháy mắt rơi xuống. Hắn nhìn Tiêu Chiến nửa ngày không mở miệng.

Tiêu Chiến cười khổ, vội vàng bổ sung một câu: "Lão công, thật sự là lần đầu tiên của em."

Nhưng là Vương Nhất Bác vẫn là hung hăng véo lên phía sau của Tiêu Chiến một cái, Tiêu Chiến kháng nghị lại nũng nịu giống như trách giận: "Anh làm gì?"

"Miệng bảo bối không thể chặn được nữa rồi? Em thích nói nhiều như vậy?"

Tiêu Chiến biết, hiện tại nếu không cùng Vương Nhất Bác chịu thua, Vương Nhất Bác nhất định sẽ trực tiếp kéo anh lên lầu trước mặt bốn vị trong nhà không chút do dự, sau đó hảo hảo thảo luận một bận, cái miệng này đến tột cùng là phải làm sao mới có thể chặn lại được.

"Sai rồi sai rồi, em sai rồi lão công. Chỉ đùa anh thôi, nếu không trêu chọc làm sao có thể nhìn thấy anh thẹn quá hóa giận, cũng không thể nhìn ra anh hóa ra lại để tâm chuyện đó đến như vậy."

"Chuyện này còn cần thử?"

Tiêu Chiến lúc này mới chủ động ôm lấy Vương Nhất Bác, hôn hắn một cái, âm thanh mềm mại lặp lại hai lần: "Lão công em sai rồi, em sai rồi."

[BJYX] Đen ăn đen |Transfic|END|Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ