Nếu không phải có Ngô Lỗi gõ gõ cửa kính ban công, Vương Nhất Bác đã có thể hảo hảo đáp trả lại bảo bảo nhà hắn một phen.
Vương Nhất Bác đem cửa kéo ra cười nói: "Lỗi Lỗi không hiểu chuyện nhé."
Ngô Lỗi có một chút muốn ghét bỏ: "Mỗi ngày đều như vậy anh không chê phiền sao? Ân ca gọi bọn anh."
Cả Vương Nhất Bác và Tiêu Chiến đều nhìn vào trong phòng, Đoàn Nghi Ân đang từ trên sofa đứng dậy đi lên lầu, đại khái là muốn đi thư phòng.
Ngô Lỗi cũng không có ý định đi theo, ở lại trong phòng khách ngồi bên cạnh nói chuyện cùng Trương Tử Phong.
Phác Chân Vinh dựa vào ghế sofa thoạt nhìn rất thư giãn, từ lúc Vương Nhất Bác ra ngoài ban công gọi điện thoại, anh đã cùng Trương Tử Phong kể rất nhiều chuyện anh cùng với Đoàn Nghi Ân lúc ở Anh Quốc, Trương Tử Phong rất chân thành lắng nghe, thỉnh thoảng ngẫu nhiên đáp lại anh vài câu, hoặc là dẫn anh đến một chủ đề khác.
Đây cũng không tính là nói chuyện phiếm, Tử Phong cảm thấy Phác Chân Vinh đang trong trạng thái rất tốt, thế nhưng là cũng thật không tốt, một người nếu như sinh mệnh bên trong tất cả đều là một người khác, đồng thời chỉ nghĩ đến chuyện hoàn toàn dâng hiến cho người kia, cái này vẫn như cũ là một quả bom hẹn giờ.
Trong thư phòng, Đoàn Nghi Ân nói rằng anh vừa rồi nhận được tin tức từ thuộc hạ, ngày mai cùng Yaohui gặp mặt, người đại diện của tập đoàn Yaohui sẽ được thay đổi từ Dương Văn Bân thành Dương Mịch.
Điều này trong mắt Đoàn Nghi Ân cũng không tính là cái gì, chỉ cần là người của Yaohui, ai cũng giống như ai. Thế nhưng là anh hiện tại không tránh khỏi có điểm hiếu kỳ.
Tối thiểu nhất là thời điểm bọn họ vừa trở về Trung Quốc liền ở Thần Cung nhìn thấy nữ nhân này, vừa rồi trong bữa cơm tối Tiêu Chiến cũng có nói Dương Mịch đã tới hội quán tìm gặp anh.
Lại đến nàng đại diện toàn quyền Yaohui cùng Đoàn Nghi Ân nói chuyện làm ăn, như thế xem ra, nhân vật này xem ra cũng không nên đánh giá thấp.
Đoàn Nghi Ân muốn Tiêu Chiến điều tra tập đoàn Yaohui, đồng thời nắm được đến tận cùng thế lực phía sau Dương Mịch là ai.
Kỳ thật Tiêu Chiến căn bản cũng không có xem nhẹ nữ nhân này, anh nói: "Anh tin không, Ân ca, em cũng không có tra được ai cùng với nàng ta quan hệ thân thiết, bối cảnh sau lưng nàng khả năng chỉ là tập đoàn Yaohui kia mà thôi."
Đoàn Nghi Ân vẫn là có chút không thể tin được: "Tập đoàn Yaohui đến cùng còn có thế lực nào hay không? Nàng ta chỉ với cái vốn riêng xí nghiệp liền có thực lực này?"
Tiêu chiến ngược lại là thản nhiên cười: "Ca, trên đời này đâu có thiếu nam nhân sẵn sàng chi tiền cho mỹ nhân xinh đẹp. Ngay tại Thần Cung bao hết chuyện này, đã nói lên những kẻ có máu mặt đều đang thèm muốn cô ta, chỉ cần lá gan đủ lớn, nàng ta không thiếu nhân lực cùng tiền tài đâu."
"Ngày mai cùng Yaohui gặp mặt, anh không muốn Vinh Vinh đi."
Vương Nhất Bác cùng Tiêu Chiến nhìn nhau, Đoàn Nghi Ân tiếp tục nói: "Sự tình anh có thể giải quyết, không muốn để em ấy bận lòng."
Vương Nhất Bác vẫn đang nghĩ về việc liệu Dương Mịch đối với đại ca mình liệu có mưu đồ khác hay không. Anh em bọn họ ở giữa lại hoàn toàn là có gì nói nấy, hắn liền nói: "Đại ca, mặc dù Vinh Ca xác thực không cần vì chút chuyện nhỏ này phí tâm tư, nhưng là, em nghĩ anh vẫn không nên giấu diếm anh ấy."
Đoàn Nghi Ân có chút khó hiểu: "Giấu diếm?"
"Em luôn cảm thấy vị Dương tiểu thư này mục đích không trong sáng, đại ca à, nếu mục đích của cô ta không phải là tiền mà là anh thì sao? Vinh ca đến cùng có hoàn toàn khôi phục hay không chúng ta ai cũng đều khó mà nói được, không thể bởi vì nhỏ mà mất lớn."
Đoàn Nghi Ân nghe Vương Nhất Bác nói xong, quay đầu nhìn Tiêu Chiến: "Em cũng nghĩ vậy sao? Nghĩ rằng Dương Mịch còn có ý đồ khác?"
Cái này Tiêu Chiến ngược lại không thể xác định, dù sao vừa rồi anh là cùng Vương Nhất Bác giải thích rằng chuyện này chỉ là hoang đường, thế nhưng xuất phát từ trái tim, anh tuyệt đối tin tưởng Vương Nhất Bác, tuyệt đối tin tưởng vào phán đoán của hắn.
Không biết nên trả lời như thế nào, Tiêu Chiến chỉ có thể im lặng.
"Được rồi." Đoàn Nghi Ân mở tay ra: "Coi như vị Dương tiểu thư này chính là coi trọng anh, anh cũng đã kết hôn rồi."
Vương Nhất Bác đi đến trước mặt Đoàn Nghi Ân nhấc chân ngồi xuống nhìn đại ca hắn: "Em đương nhiên tin tưởng tình cảm của anh dành cho Vinh ca, nhưng vạn nhất có người nguyện ý đến châm ngòi thì sao? Anh không muốn để Vinh ca xuất hiện với mục đích bảo hộ anh ấy. Anh muốn bảo vệ anh ấy, không sai, thế nhưng là anh ấy dù sao cũng được người người gọi hai tiếng "Vinh Thiếu", anh ấy tự nhiên không cần loại bảo hộ này. Vinh ca lại cũng có thể vì hành động này của anh mà hiểu nhầm, không kịp hiểu anh muốn làm gì. Vẫn là câu đó, đừng vì nhỏ mất lớn."
Vương Nhất Bác chậm rãi mà nói, nói một cách thoải mái, thế nhưng Đoàn Nghi Ân đối với điều này đặc biệt hài lòng, anh còn cười nói rằng Vương Nhất Bác đã trưởng thành rồi, biết lấy đại cục làm trọng.
"Đại ca, anh cùng Vinh ca đã xa cách nhau nhiều năm như vậy, lại trở về bên nhau, cuối cùng cũng kết hôn. Có một số việc đừng quản đúng hay không, đừng để nó biến thành cơ hội làm tổn thương anh và Vinh ca."
"Được rồi." Đoàn Nghi Ân vẫn như cũ mỉm cười: "Anh cùng người của Yaohui gặp mặt sẽ mang theo Vinh Vinh cùng một chỗ, được không?"
Vương Nhất Bác biết rằng Đoàn Nghi Ân vẫn như cũ cảm thấy hắn đem chuyện này cùng với tình cảm vạch ngang hàng có chút gượng ép, thế nhưng lần này hắn vẫn là có dự cảm, Dương Mịch này vô luận làm ra nhiều ít thành tựu mục đích cuối cùng vẫn là vì đại ca hắn.
Đợi đến khi Đoàn Nghi Ân xuống cầu thang, trong phòng chỉ còn lại Tiêu Chiến cùng Vương Nhất Bác, Tiêu Chiến hỏi: "Sao anh lại quan tâm đến đại ca của em như vậy?"
Vương Nhất Bác đưa tay ra, Tiêu Chiến đi hai bước đến trước mặt anh, mười ngón tay đan vào nhau.
"Bởi vì Vinh ca là người em quan tâm, em sẽ không muốn thấy anh ấy cuộc sống tương lai có chút nào không thoải mái. Huống hồ, chúng ta đều là người một nhà."
"Nếu như tất cả những gì anh nói đều là sự thật..."
"Thì...?"
"Dương Mịch phải chết."
Vương Nhất Bác mỉm cười: "Đại ca anh sẽ không làm bất cứ điều gì có lỗi với Vinh ca."
"Nhưng là chỉ sợ có người đã biết rõ Nghi Ân ca là người thế nào vẫn không biết tự lượng sức mình."
Vương Nhất Bác liên tục gật đầu: "Cho nên, bảo bối cũng sẽ như thế bảo vệ anh sao?"
Tiêu Chiến tiến thêm một bước về phía Vương Nhất Bác: "Tất nhiên, chỉ có thể hơn chứ không kém."
Một vài giây sau đó.
Không nói chuyện, chỉ triền miên ôm hôn.
BẠN ĐANG ĐỌC
[BJYX] Đen ăn đen |Transfic|END|
Hayran KurguTên gốc: 黑吃黑 Tác giả: 晴哥哥不是晴格格 Trans/Edit: RumBwii Bản raw: Hoàn Thể loại: Phúc hắc lãnh khốc ôn nhu với một mình thụ công + tàn nhẫn thâm tình với một mình công thụ =)))) Niên hạ nha. Nhưng thích thì cứ gọi ca ca bằng em, chịu thì chịu hong chịu t...