CHƯƠNG 49

475 39 8
                                    

Cô nhìn anh nhưng không đáp lại, nghĩ một lúc thì bắt máy trước tiếp mở lao ngoài như lời giải thích cho sự nghi vấn của anh.

_Có chuyện gì mà lại gọi cho tớ giờ này.

_Na Na,.. báo cho cậu một tin mừng bước đầu trong kế hoạch khá thành công đó, tớ nghe nói Á Hiên đã bị trúng đạn, lúc anh Gia Kỳ đưa đến bệnh viện thì lại một lần nữa bị tập kích,... chỉ có điều hiện tại bọn họ đang ở đâu thì người của Gia Tộc vẫn chưa tra ra được. Nên tớ muốn nhờ cậu kiếm chút thông tin từ chỗ Nghiêm sư huynh.

Anh vừa nghe giọng nói phát ra từ điện thoại của cô liền biết đó là ai, những lời cô ta nói ra thật khiến anh sốc đến tròn mắt nhưng anh vẫn không tỏ quá nhiều thái độ vì dù sao ban đầu cũng đã đoán được là cô ta làm.

_Không phải tớ đã nói lần trước giúp cậu sẽ là lần cuối sao. Tớ đang cảm thấy Hạo Tường dần nghi ngờ tớ, tớ không muốn tiếp tục nữa. 

_ Chỉ là hỏi thăm chút thông tin thôi mà cậu đâu có trược tiếp nhúng tay vào thì dù có bị nghi ngờ thì cũng không thể buộc tội. Âu đại tiểu thư từ khi nào trở nên nhát gan như vậy. Nếu giờ mà cậu rút thì nữa kế hoạch sau sao hoàn thành được, tới lúc đó Tuấn Lâm vẫn sẽ là người bên cạnh Hạo Tường không phải cậu.

_ Để xem sao, tớ không chắc là lấy được thông tin gì đâu.

Lời vừa dứt cô liền cúp máy nhìn anh như chờ đợi sự lên tiếng thắc mắt để bản thân giúp giải đáp.

_ Anh nghĩ chúng ta cần có cuộc họp khác với Gia Kỳ. Giờ cũng khuya rồi, về thôi bảo bối của anh đang đợi.

_ Đợi anh chớ có phải đợi em, mắc gì em phải gấp. Giờ em chính là muốn cậu ta chờ đến mức suy nghĩ tiêu cực rồi tình cảm 2 người sẽ rạn nứt lúc đó em có thể nhảy vào.

_ Na Na,...- anh câu mày khó chịu với kiểu đùa cợt này của cô.

_ Đùa chút thôi mà làm gì căng. Không phải nói về nhanh sao, đi thôi.

________________________________________

Ánh đèn pha sáng lên ngoài sân biệt thự làm thu hút sự chú ý của Tuấn Lâm, dù cậu đã buồn ngủ đến ngục lên ngục xuống, mi mắt mở không lên vẫn cố chống tay đứng dậy chạy ra ngoài cửa đón anh. Chỉ có điều khi cậu chứng kiến cảnh tượng anh ân cần mở cửa xe cho Na Na còn nhìn cô cười một cách ôn nhù như kiểu giữa họ không hề có một khoảng cách xa lạ nào khiến lòng cậu có phần quặng thắc, bước chân có phần nặng trĩu mà khượng lại trước cửa lớn dù trước đây hai người có thường xuyên liên lạc, cũng có thỉnh thoảng gặp mặt nhưng cậu vẫn có thể nhìn ra được anh của lúc đó có sự lạnh nhạt nhất định đối với cô.

_Lâm Lâm, đã nói em mệt thì chợp mắt chút đi mà, sao vẫn còn thức vậy?- thấy cậu cứ đứng ngơ ra trước cửa anh liền bước đến xoa mặt cậu bằng biểu tình vô cùng sủng nịnh.

Cậu không nói gì chỉ đưa ánh mắt chứa đầy nổi niềm, cùng sự nghi vấn phức tạp hết nhìn Na Na rồi lại nhìn anh. Cậu thật muốn nghe anh nói gì đó ít nhất là một lời giải thích dễ nghe chứ không phải là hành động sủng nịnh xem như không có gì như thế này.

yêu là dâng hiến ( kỳ hiên ) _ ( dammy)Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ