- Dương Tá ! Mau thả ta ra
- Có ai ngu mà thả phu nhân của họ ra không?
- Ta không phải là phu nhân của ngươi tên khốn , ta và ngươi chưa hề thành hôn phu thê giao bái
- À ta hiểu ý phu nhân rồi , chờ ta đánh xong trận này chúng ta cùng về Ma Giới thành thân
- Ngươi đúng là tên vô liêm sỉ
- Phu nhân quá khen , ta vô liêm sỉ chỉ vì phu nhân thôi
- Tập trung đánh đi Dương Tá , không chỉ đáng thắng ngươi ta còn có thể giết ngươi
- Miệng lưỡi sắt bén lắm Na Tra , nhưng người thắng sẽ là ta
Na Tra và Dương Tá đánh nhau quyết liệt , Đức Chinh bên này chạy tới chỗ Đình Trọng hốt hoảng
- Trọng huynh , sao huynh bị nhốt trong đây thế này?
- Chinh đệ , mau cứu ta ra khỏi đây . Nhanh lên
- Đệ sẽ cứu huynh ra khỏi cái lồng sắt này
Đức Chinh cố phá tan cửa lồng , nó quá chắc chắn khiến cậu bị hao sức lực
-Sao lồng sắt này cứng quá huynh ơi , đệ không phá nó được
- Hà Phong Bá xem thường Dương Tá ta quá rồi , lồng sắt này chỉ có ta mới phá nó được thôi , đừng tốn sức nữa .
- Chết thật , mình phải nghĩ ra cách gì đó...
Đức Chinh suy nghĩ một lúc , cậu cứ nhìn Đình Trọng rồi tới Dương Tá....cậu đã có cách rồi , lợi dụng việc Dương Tá muốn Đình Trọng làm phu nhân của hắn
- Huynh , đệ có ý này....
Đình Trọng nghe Đức Chinh thì thầm nói nhỏ , ý tưởng của Đức Chinh cũng không tồi , cậu gật đầu đồng ý . Đức Chinh bắt đầu hét lên
- TRỌNG HUYNH , huynh có sao không ?
- Ta...vết thương ngay lòng ngực lại tái phát...đau quá
Đình Trọng phun vài ngụm máu nhìn Dương Tá, hắn ta nhìn thấy cậu bị thương không khỏi hốt hoảng đẩy Na Tra ra chạy lại chỗ cậu
- Phu nhân , em bị sao thế này ?
Đình Trọng đôi mắt lờ đờ sắp ngất nhìn hắn ta , giọng nói yếu ớt gọi nhỏ
- Ta hồi nãy giao đấu với yêu xà bị trọng thương nặng , nhờ có chút pháp lực mới cầm cự được nhưng ngươi lại phong ấn tạm thời pháp lực của ta...Ta sắp chết đến nơi rồi.
- Phu nhân , em không được bỏ ta . Ta sẽ thả em ra ngay lập tức , chờ ta
Dương Tá lật đật dùng phép lồng sắt biến mất , Đức Chinh búng tay một cái , Đình Trọng gục xuống cười nhẹ . Dương Tá đỡ cậu ngã vào lòng hắn , sắc mặt cậu nhợt nhạt xanh xao khiến hắn xót xa , hắn truyền cho cậu chút khí lực phục hồi tinh khí , cậu cảm thấy khỏe hơn bao giờ hết , Đình Trọng nhìn hắn ta
" Bụp...."
- Phu..nhân
- Đa tạ ngươi nhé , kế hoạch thành công rồi đệ
BẠN ĐANG ĐỌC
Xin Chàng Đừng Hứa[ 042102]
FanfictionLời hứa dưới ánh trăng chỉ mãi là lời hứa , liệu có hoàn thành?