Chương 43

413 27 3
                                    

     Trở lại lều của chính mình, khuôn mặt nhỏ của Kỳ Trường Ức vẫn còn đỏ bừng.

     Lý Ngọc chờ đến khi Bùi Tranh đi rồi mới dám thò đầu dô thăm dò, "Điện hạ, Bùi đại nhân có làm khó ngài không?"

     Kỳ Trường Ức lắp bắp nói, "Không, không có."

     Lý Ngọc lúc này mới nhẹ nhàng thở ra, không phải hắn đối Bùi đại nhân có thành kiến, thật sự là người này có quá nhiều những lịch sử độc ác trước kia, không làm cho người yên tâm.

     "Điện hạ, nghỉ ngơi sớm chút đi."

     Kỳ Trường Ức thu nhập một phen, rồi nằm xuống giường.

     Toàn bộ trong đầu y bây giờ chỉ còn là sự ôn nhu dị thường của Bùi Tranh đem nay, hắn dẫn y cưỡi ngựa, đưa y đi ngắm trăng, hôn y ở trên vách núi lộng gió, và thấy ánh mắt hắn một mảnh thâm thúy.

     Càng muốn bình tĩnh ngực Kỳ Trường Ức càng không bình tĩnh, lăn qua lộn lại không ngủ được, thẳng đến sau nửa đêm y mới chìm vào giấc ngủ.

     Lần nữa tỉnh lại, đã sắp buổi chiều.

     Lý Ngọc bưng thức ăn vào, "Điện ha, muốn đi ra ngoài nhìn xem hay không? Nghe nói hôm nay Bùi đại nhân săn được con mồi to hơn tất cả mọi người nhiều, hoàng thượng rất cao hứng còn ban thưởng cho Bùi đại nhân."

     Kỳ Trường Ức nghe thấy lời này, không biết kiêu ngạo tới từ đâu, thân thể nhỏ nhắn thẳng tắp, lảo đảo lắc lư mang theo Lý Ngọc ra khỏi lều.

     Trước lều hoàng thượng quả nhiên vây quanh không ít người, Kỳ Trường Ức tự động khởi động định vị tìm tòi, liếc mắt một cái liền thấy Bùi Tranh đang đứng giữa đám người.

     Trên tay hắn còn cầm cung tiễn, khóe miệng hơi hơi câu lấy, mặt mày mỉm cười nghe hoàng thượng ban thưởng.

     A Mộc Lặc bên cạnh mang vẻ mặt bất bình, cũng chỉ có thể lạnh mắt nhìn Thiên triều hoàng đế cùng thần tử được sủng ái nhất trình diễn quân thần chi lễ.

     Buổi săn bắn liền kết thúc như vậy, A Mộc Lặc vốn định mượn cơ hội này hảo hảo nhục nhã hoàng tử cùng các công tử mong manh yếu đuối của Thiên triều một phen, không nghĩ tới ngược lại làm cho Bùi Tranh ở trước mặt sứ thần Man tộc hết sức nổi bật.

     Đội ngũ săn bắn mênh mông cuồn cuộn trở về hoàng cung, Kỳ Trường Ức tuy rằng có chút luyến tiếc, nhưng cũng chỉ có thể trở lại tẩm cung như là một cái nhà giam chính mình.

     Sau khi hồi cung được một ngày, ngày hôm sau một đạo thánh chỉ được đưa tới đại môn tẩm cung của cửu hoàng tử.

     Thời điểm thánh chỉ được đưa xuống, Kỳ Trường Ức đang ngồi ngoài sân, đan những con thỏ nhỏ bằng cỏ đuôi chó, đan tràn đầy một chiếc bàn đá, còn đặt những cái tên cho chúng nó để phân biệt, "Nho nhỏ", "Bạch Bạch", "Thỏ Thỏ"..... 

     Công công cầm thánh chỉ đứng ở trước mặt Kỳ Trường Ức, âm dương quái khí nói, "Thánh chỉ đến, Cửu hoàng tử Kỳ Trường Ức tiếp chỉ."

Điện hạ khuynh thànhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ