Chương 30

356 19 0
                                    

     Kỳ Trường Ức vừa xuống kiệu liền nhỏ giọng "Oa" một cái, đây là đường phố của đế đô a, tuy rằng đã là buổi tối, nhưng mà hai bên con đường vẫn bày đầy quầy bán hàng người đến người đi phi thường náo nhiệt và tấp nập.

     Đặc biệt là trước mắt bọn họ là một tòa lầu các tráng lệ huy hoàng, đèn đuốc sáng trưng tiếng người ồn ào, bên trong còn thỉnh thoảng truyền đến vài tiếng hoan hô kêu la.

     Theo sát phía sau Bùi Tranh đi vào, Kỳ Trường Ức vẫn luôn mở to mắt nhìn khắp nơi, mọi thứ trong này đối với y mà nói đều quá mức mới lạ.

     Lúc này một nữ nhân mặc áo dài màu hồng phấn phe phẩy một cái khăn vuông đi về phía hai người trên môi còn mang theo ý cười.

     "Nha, Bùi công tử, khách ít đến khách ít đến nha."

     Khi nói còn nhướng mày quyến rũ với Bùi Tranh.

     Kỳ Trường Ức kinh ngạc nhìn bóng hồng kia, nghe âm thanh nguyên lai là một nam tử, nhưng mà diện mạo thế nhưng so với nữ tử còn muốn kiều mị hơn vài phần.

     Nam tử kia dùng khăn vuông che miệng cười hai tiếng, sau đó vỗ nhẹ lên trán Kỳ Trường Ức, "Tiểu mỹ nhân này tên gọi là gì, như thế nào từ trước đến nay chưa thấy qua? Bùi công tử, có người mới cũng không thể quên Túy Xuân Phường chúng ta a."

      Kỳ Trường Ức bị mùi hương phả vào người, xoa xoa cái mũi nhỏ hắt hơi một cái.

     Bùi Tranh chỉ là ngẩng đầu liếc mắt nhìn nam tử kia một cái, nam tử liền thức thời ngậm miệng lại.

     "Hảo, hảo, hảo, là ta hỏi nhiều. Bùi công tử, tiểu mỹ nhân, đi theo ta."

     Nam tử dẫn hai người ngồi vào một chỗ khuất trong đại sảnh, sai người hầu hạ cẩn thận, sau đó phất tay một cái mang theo người đầy mùi son phấn rời đi. 

     Kỳ Trường Ức ngồi ở trên chiếc ghế gỗ cao, cẳng chân một trước một sau đung đưa qua lại, mấy bàn xung quanh hai người cũng đều ngồi đầy người, mỗi bàn đều có một hai người dung mạo đẹp như hoa bồi, khuôn mặt thanh lệ khó có thể phẩn biệt là nam hay nữ.

     Trên bàn hai người bày đủ loại thức ăn, còn có trà uống cùng bầu rượu, Kỳ Trường Ức ăn từng cái từng cái, ăn đến cái bụng nhỏ cũng tròn trịa lên.

     Trước người y là một ly trà, nhưng trước người Bùi Tranh là ly gì y cũng không biết.

     Kỳ Trường Ức nhìn Bùi Tranh một chút không một chút lại uống, đôi mắt nhìn chằm chằm cái ly trong tay hắn, theo bản năng liếm liếm môi.

     Trong đại sảnh đột nhiên vang lên tiếng trống, một trận sương khói mê mang dâng lên, trên đài mông lung giống như là có một thân ảnh thướt tha lả lướt đang đứng.

     Dưới đài mọi người lập tức vang lên tiếng vỗ tay như sấm, hai người cũng theo đó nhìn về hướng trên đài.

     Trên đài có một thân ảnh nhảy lên mặt trống, hai chân trần trụi ở trên mặt trống nhẹ nhàng nhảy, dáng người uyển chuyển nhẹ nhàng như yến, bước nhảy chậm rãi giống như hoa sen từng bước mọc lên, tất cả mọi người ở đây đều bị tiếng trống cùng dáng vẻ nhảy múa hấp dẫn.

Điện hạ khuynh thànhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ