Transit love

1.2K 114 12
                                    

Kwon Soonyoung đã từng cho rằng yêu từ cái nhìn đầu tiên thực ra chỉ là thích vẻ ngoài của đối phương mà thôi, tình yêu như thế thường không lâu bền chút nào.

Rồi cuối cùng hắn bị nghiệp quật thật, bản thân ấy lại trúng tiếng sét ái tình với một thiên sứ giáng trần đang chơi đàn piano. Phải cảm ơn một người bạn đã tặng hắn chiếc vé đi xem buổi biểu diễn mà vốn dĩ ban đầu hắn đã trề môi mắt liếc khinh khỉnh muốn từ chối thẳng thừng nhưng may thay người bạn đó đã nhét vé vào tay hắn và đêm thêm một câu chắc nịch 'Nhất định sẽ không hối hận'.

Đang giây phút muốn rút điện thoại ra để nhắn tin chửi thằng bạn rằng không hối hận cái nỗi gì, hắn đang vô cùng hối cmn hận đây thì cậu xuất hiện. Cậu mặc áo len trắng ngồi trước cây dương cầm dùng đôi tay xinh đẹp như người lướt trên những phím đàn như đang lướt lên trái tim hắn vậy. Bài biểu diễn hôm đó rõ ràng nhân vật chính là người đang hát nhưng ánh nhìn của Soonyoung từ đầu đến cuối chỉ tập trung vào người đánh đàn. Lúc đó trong đầu hắn chỉ mang một ý nghĩ, phải theo đuổi được người này, nhất định.

Hoàn toàn không màng đến việc liệu người ta đã có người yêu chưa hay có phải cùng kiểu người như mình không.


Tiết mục cuối cùng hắn mới biết tên người con trai xinh đẹp ấy là gì, Lee Jihoon. Cậu cùng dàn đồng ca phía sau hát một bài hát nào đó hắn không để ý nhan đề. Dáng người nhỏ bé đứng phía trước có ánh đèn sân khấu tập trung vào làm hắn chỉ sợ lỡ có thêm đôi cánh cậu sẽ bay đi đâu mất khiến hắn không tìm được. Vậy nên sau buổi diễn, Soonyoung phải mặt dày dữ lắm mới xin được cách thức liên lạc cùng nơi làm việc của Jihoon. Sau đó, công cuộc theo đuổi người đẹp chính thức bắt đầu.


**

Q: Kwon Soonyoung mất bao lâu để theo đuổi cậu?

Jihoon: Cũng không lâu lắm, hình như là ba tuần...

Q: Ba tuần?

Jihoon: Nhiều người sẽ cho rằng hơi nhanh phải không ạ? Nhưng mà ba tuần đó thực sự anh ấy đã cho tôi thấy toàn bộ sự chân thành của mình.

Q: Nếu chọn một thời điểm cảm thấy hạnh phúc nhất khi ở cạnh đối phương?

Jihoon: Anh ấy đi xa về, qua nhà tôi và dang hai tay bảo rằng 'Cưng à, cho anh ôm một cái'.

Nói đến đây hai mắt Jihoon chợt đỏ hoe.

-


"Thế khi nào anh về?"

'Tầm trưa mai ý, thấy bảo chỗ này có quán ăn khá ngon nên anh ở lại thêm một đêm nữa.'

"Bây giờ đang trên đường đến quán đó hả?"

'Ừ, cũng sắp đến nơi rồi. Chờ anh một chút...'

Soonyoung bỗng dưng tắt máy ngang khiến Jihoon hơi chưng hửng nhưng cũng nhanh chóng quay lại căn bếp cậu đang dở tay nấu. Hôm qua rõ ràng hắn đã bảo chiều nay về đến nơi nên Jihoon còn định làm bữa tối thịnh soạn để chào đón, xem ra không cần nữa rồi.

'Kính coong!'

"Ai lại đến giờ này vậy nhỉ?"

Jihoon nhìn qua mắt mèo thì chỉ thấy mỗi vali của ai trông quen quen, cậu vừa mở cửa thì người trước mặt đã dang rộng hai tay chào đón cậu rồi. Soonyoung cười không thấy mặt trời, hỏi cậu bất ngờ chưa và kèm một câu quen thuộc.

Soonhoon's oneshotNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ