Jihoon xoay người, rúc vào lòng Soonyoung thêm một chút. Trời đã trở lạnh rồi, cơ mà vì sống giờ sao Hỏa nên cả hai gần ba bốn giờ sáng mới lên giường nằm, ngủ một mạch đến trưa chẳng lo không đủ giấc. Ừ thì giờ có phòng riêng rồi không phải Soonyoung qua phòng cậu thì cậu cũng qua phòng anh, nằm chung chăn chung gối kiểu gì cũng ấm hơn nhiều mà.Mũi Jihoon cọ vào hõm cổ Soonyoung nhột nhột, nhưng anh chẳng để tâm đến, mắt vẫn nhắm nghiền còn tay luồn vào trong áo cậu vuốt lên lưng người thương. Ngày xưa Soonyoung vốn không thích mùa đông lắm đâu, cơ mà từ khi yêu đương với Jihoon rồi thì chỉ ước một năm có ba mùa đông cho bõ. Đêm nào cũng được ôm cục bông vừa thơm vừa ấm lại cực xinh như Jihoon, đúng là không uổng hơn hai mươi năm sống trên đời.
Giường thì không đến nỗi chật, cơ mà hai con người nằm sát nhau đến nỗi chỉ chiếm chưa đến nửa chiếc giường, và Soonyoung chỉ thiếu điều để Jihoon nằm trên người mình luôn. Cố gắng mở ti hí nửa con mắt tìm điện thoại xem giờ, Soonyoung thấy con số 10:10 trên màn hình, thầm cảm thán sao bản thân lại tuyệt vời đến thế. Chuẩn ánh mắt 10 giờ 10 phút đây chứ đâu.
"Ấm quá Soonyoung à."
"Vậy thì em bé cứ ngủ tiếp đi."
Soonyoung ịn một cái thơm lên trán Jihoon rồi lại ôm cậu chặt thêm tí nữa, hai người tiếp tục ngủ đến khi dạ dày réo đòi cơm. Jihoon lần này tỉnh dậy trước, thỏa mãn cảm nhận được tay Soonyoung vẫn đặt sau lưng mình. Cậu nghịch ngợm cắn nhẹ lên cần cổ anh một cái, thích chí ngắm nhìn khuôn mặt anh đang từ từ biến hóa. Đúng y chóc như cậu dự đoán, Soonyoung nhíu mày, bàn tay vỗ nhẹ vào lưng cậu lại còn kéo sát cả hai cơ thể vào nhau thêm chút nữa, nhất quyết chưa chịu mở mắt.
"Soonyoung à đói bụng quá."
Jihoon đổi lại tư thế nằm ngửa, với được điện thoại thì đặt đồ ăn cho hai người trước rồi lại nhàm chán nhìn trần nhà. Mùa đông thật thích, cơ mà sao Soonyoung vẫn chưa chịu dậy thế này.
"Hổ ơi." Jihoon thử gọi một tiếng.
"Ừm." Soonyoung xoay người sang bên coi cậu như gối ôm mà gác cả chân lên.
"Dậy ăn cơm."
Jihoon lúc này đã hoàn toàn tỉnh ngủ, bật cười nhìn cả thân mình bị giam giữ bởi Soonyoung không động đậy chút nào được. Hết cách, cậu đành cho tay lại gần đũng quần anh, bóp nhẹ một cái. Này thì không chịu dậy.
Và ngay sau đó Jihoon biết mình chọc trúng hổ rồi.
"Bé muốn hai ta vận động tí cho ấm người hả?"
Nhìn Soonyoung đang chống hai tay ở trên nhìn xuống, Jihoon lập tức lắc đầu nguầy nguậy. Thực chất Soonyoung cũng dậy rồi, nhưng lười mở mắt thích ôm cậu nằm thêm chút xíu, ai ngờ bé con lại động tay động chân vậy chứ. Trông thấy Jihoon co rúm lại như một con tôm, Soonyoung cười xòa hôn chóc lên trán cậu một cái rồi ngồi dậy, nắm tay Jihoon kéo cậu cùng dậy luôn.
"Chiều nay mình có lịch tập trên công ty, anh phải nghĩ cho bé chứ phải không? Hôm sau bé nhớ trả anh cả vốn lẫn lãi đấy."
"Ứ, không thích trả." Jihoon nhận lấy áo khoác ngoài từ Soonyoung, mặc vào. "Em có đặt cơm rồi, tí xuống bếp ăn nhá."
BẠN ĐANG ĐỌC
Soonhoon's oneshot
FanfictionTổng hợp những shot về Soonhoon do tớ viết và dịch lại ^^