Soonyoung ngồi ngẩn ngơ trên sofa ngắm bóng lưng đang chìm vào công việc của người ấy. Hình ảnh tuy rất đỗi quen thuộc này đối với anh dường như vẫn là chưa đủ. Chỉ muốn đặt người ấy trong tầm mắt, chỉ muốn ở bên cạnh người ấy, muốn được người ấy cho nghe thử những bản demo đầu tiên... Muốn rất nhiều, nhưng anh biết, cái gì cũng có giới hạn của nó.
Và anh chẳng thể tham lam rằng anh muốn người ấy chỉ là của riêng mình.
À nói chưa nhỉ, người ấy của Soonyoung là Jihoon, người mà anh rất thương, rất thương.
.
Debut đã được 5 năm, nhưng thời gian quen biết nhau, ở bên nhau còn nhiều hơn thế. Soonyoung không rõ mình đã thích cậu từ lúc nào, là thích từ cái nhìn đầu tiên, hay là từ lúc cậu nhìn anh và cười thật ngọt (dù anh biết đối với các thành viên khác cậu cũng cười như thế), hay là lúc anh muốn có một bài solo và cậu không ngần ngại gì đồng ý ngay nhỉ? Ban đầu Soonyoung chỉ cho rằng tình cảm với cậu chỉ đơn thuần là tình anh em, đồng đội với nhau, nhưng lâu dần trái tim anh đã phủ nhận điều đó. Cảm giác muốn che chở, muốn chia sẻ những buồn vui, muốn gần gũi bên cạnh, muốn đối phương chỉ để ý đến mình, khó chịu khi người đó thân mật với người khác này, là cảm giác của bạn bè dành cho nhau sao? Với một Kwon Soonyoung chưa từng thực sự thích ai bao giờ, điều này thật quá lạ lẫm. Tất nhiên Soonyoung đời nào sẽ tâm sự điều này với anh em trong nhóm, anh chỉ có thể mơ hồ hỏi chị gái, tin nhắn vừa gửi một lúc sau đã có câu trả lời.
'Là em để ý người ta rồi.'
'Soonyoungie thích ai rồi sao? Nói chị nghe xem nào.'
Hóa ra thích một người, lại là cảm giác kì lạ và buồn đến vậy.
*
'Nếu như có một cuộc sống thứ hai tìm đến
Có lẽ tôi sẽ có một cuộc sống khác với hiện tại
Trên con đường ta vô tình đi ngang qua
Hy vọng chúng ta vẫn sẽ nhớ đến nhau
Dù đó có là ở kiếp sau...'
Lần đầu tiên nghe được bài hát này, Soonyoung cũng tự hỏi, nếu như được sống lại một lần nữa thì anh muốn sống như thế nào. Chẳng hiểu sao trong đầu anh bật ra ba chữ Yoon Jeonghan. Là vì sao nhỉ? Soonyoung ghen tỵ với người hyung lớn thứ hai nhóm nhiều lắm, rằng hyung ấy có thể yêu một người cũng yêu mình, rằng hyung ấy là chỗ dựa cho mười mấy con người còn lại, mỗi khi ai đó có tâm sự đều tìm đến, rằng hyung ấy được Jihoon yêu mến thế nào...
Soonyoung thừa nhận, lý do mình muốn được như anh Jeonghan chỉ nằm ở lý do cuối cùng kia. Jihoon quý Jeonghan nhất nhóm, có thể thoải mái ôm, tựa đầu, skinship với hyung ấy chẳng ngại ngần, có thể biến thành Ji-ba tuổi-hoon mè nheo, làm nũng với anh Jeonghan mà chẳng sợ các anh em trêu chọc. Jeonghan ấm áp như mặt trời, dễ dàng khiến những người xung quanh trở thành hoa hướng dương như thế thật đáng ngưỡng mộ. Nếu có cơ hội được tráo đổi linh hồn, Soonyoung muốn được làm anh Jeonghan dù chỉ một ngày thôi, lúc đó anh sẽ có thể ôm Jihoon vào lòng mà chẳng cần để ý đến thái độ của cậu, sẽ được nghe cậu rủ rỉ tỉ tê những điều trong lòng. Nếu có một ngày như thế thì sẽ hạnh phúc biết mấy.
BẠN ĐANG ĐỌC
Soonhoon's oneshot
FanfictionTổng hợp những shot về Soonhoon do tớ viết và dịch lại ^^