Jihoon tháo headphone, sực nhớ ra Soonyoung có gọi điện bảo tối nay sẽ ghé qua studio chơi với cậu. Nhìn lướt quanh căn phòng, cậu quyết định phải dọn dẹp một chút, nhất là trên bàn vẫn còn mấy vỏ hộp thức ăn ban nãy chưa kịp vứt đi nữa. Áo khoác treo lên móc, gối đặt gọn gàng trên sofa, xịt chút nước hoa cho thơm phòng, vậy là quá hoàn hảo cho một buổi tối lãng mạn chỉ có hai người.
Xong xuôi, Jihoon vui vẻ huýt sáo theo một điệu nhạc cậu tự nghĩ trong đầu, lại ngồi xuống ghế tập trung sáng tác tiếp. Tâm trạng đang vui có khác, vèo một cái đoạn chorus đang bế tắc bỗng nảy ra, cậu lật đật nhấn nút thu âm, mấy ngón tay cũng không rảnh rỗi gõ loạn trên bàn phím. Ừm, không tệ. Jihoon gật gù khi nghe lại, rất hiếm khi cậu tự khen chính mình thế này, càng ngóng đợi việc người kia đến. Cái đầu lâu lâu cũng có mấy ý tưởng hay ho của Soonyoung chắc chắc sẽ giúp ích cho cậu, không ít thì nhiều. Lát nữa Jihoon sẽ cho anh nghe thử bản demo này, và cậu thật tò mò xem phản ứng của anh sẽ thế nào đây.
Chỉnh cái nọ cái kia xong cũng đã là một lúc rất lâu sau, Jihoon vươn vai một cái, nhìn đồng hồ thì giật mình, hơn 11 rưỡi rồi cơ à. 'Sao anh ấy vẫn chưa tới nhỉ?' Jihoon lẩm bẩm, đi lại phía sofa cầm điện thoại lên xem thử. Không có cuộc gọi nhỡ nào cả, tin nhắn cũng không, nhưng trên weverse lại có thông báo bài đăng mới từ Hoshi. Cậu nhíu mày nhấn vào, thầm nghĩ có phải Soonyoung đã quên mất cuộc hẹn giữa hai người rồi không.
Jihoon à, nếu cậu lên weverse thì sẽ biết tớ đang làm gì/ở đâu thôi nhỉ. Xin lỗi nha, chắc là tớ không qua studio chơi với cậu được, do tớ buồn ngủ quá ㅠㅠ Hôm nay cậu cũng đã vất vả nhiều rồi, hãy hoàn thành mọi thứ thật tốt nhé. Luôn cảm ơn và trân trọng cậu ❤
"Đáng ghét, không gọi điện nhắn tin báo cho người ta mà lại lên tận đây. Cái tên này... muốn thể hiện cho ai xem?"
"Gì mà Jihoon à, gì mà trái tim, mình mới không cần."
Jihoon vứt điện thoại rơi cái bẹp xuống ghế, đi tìm một lon coca để hạ hỏa. Nói yêu người ta mà bắt người ta leo cây, chỉ nhắn một cái tin bảo buồn ngủ thế mà được à, yêu đương gì chứ, đấy là ghét người ta rồi. Jihoon tu hết hơn nửa lon coca, mang theo lửa giận đùng đùng lại tiếp tục đeo tai nghe làm nhạc. Thứ có thể xoa dịu cậu lúc này chỉ có âm nhạc mà thôi. Này thì bản demo, này thì bài hát riêng cho ai đó, trách là trách Soonyoung không có số hưởng là người đầu tiên được cho nghe thôi.
"Không được, ít ra cũng nên đáp lại gì đó cho fan yên lòng."
Jihoon quay lại với cái điện thoại, ngồi nghĩ nát óc không biết nên viết cái gì. Bảo không sao và chúc Soonyoung ngủ ngon ấy à, có lẽ lúc này anh đã nằm ngủ thẳng cẳng rồi ấy chứ. Hay chỉ ngắn gọn 'Tớ biết rồi' là được? Như vậy có lạnh lùng quá không? Từng con chữ gõ xong rồi xóa đi viết lại mấy lần, cuối cùng Jihoon cũng đăng lên. Nội dung mà bất kì ai đọc vào cũng ngửi thấy có mùi hơi dỗi dỗi.
ㅋㅋ Wow giờ tớ mới lên weverse ㅋ Tớ cũng tự hỏi vì sao cậu lại không đến ㅋㅋㅋ
Trước giờ Jihoon đều không mấy khi dùng ㅋㅋㅋ trong bài viết của mình dù nội dung có hài hước đến đâu, lần này Kwon Soonyoung có đọc thì nên tự biết hối lỗi đi. Cậu úp điện thoại lên bụng, ngửa đầu ra sau nhắm nghiền mắt, thử nghĩ theo hướng khác xem nào. Ừ thì có thể Soonyoung buồn ngủ thật, đợt nghỉ ngơi dài này ít nhiều cũng thay đổi thời gian biểu của cả nhóm, đôi khi cả ngày chỉ có ăn với ngủ. Nhưng mà anh đã thất hứa lần nào đâu, mọi hôm dù đang ở phòng lên giường đắp chăn rồi, Jihoon chỉ ới một tiếng đã lật đật chạy ngay đến studio cùng đi tập gym với cậu. Càng nghĩ lại càng bực mình, Jihoon mở điện thoại selfie hai tấm ảnh, một tấm đầu hơi run tay nên bị nhòe, tấm thứ hai đỡ đỡ. Gương mặt lạnh tanh không chút cảm xúc vẫn giống style chụp ảnh thường ngày của cậu, chắc chẳng ai nhận ra bất thường gì đâu.
BẠN ĐANG ĐỌC
Soonhoon's oneshot
FanfictionTổng hợp những shot về Soonhoon do tớ viết và dịch lại ^^