Chương 25: Căn bệnh lạ

453 20 1
                                    

Đại não Kim Thái Hanh ong một tiếng, chỉ cảm thấy da đầu sắp nổ tung.

Trong lồng ngực giống như bị nhét một cái trống trận vô cùng lớn, tùng tùng tùng vang vọng, tim hắn đập liên hồi, cảm giác như muốn nhảy vọt lên cổ họng.

Không kịp ngẫm nghĩ xem mình đây là thế nào, thân thể đã thay hắn phản ứng trước.

Dùng cả tay chân vén chăn lên, nhanh chóng bò xuống giường.

"Đến cùng là làm sao vậy?" Điền Chính Quốc giơ tay ấn mở đèn đầu giường, ôm chăn ngồi dậy: "Hôm nay anh chưa muốn ngủ đúng không?"

Lúc Kim Thái Hanh gọi hắn, thực ra là hắn nghe thấy, sở dĩ không đáp lại, chỉ là đơn thuần không để ý đến hắn mà thôi.

Bây giờ Điền Chính Quốc nghĩ lại, Kim Thái Hanh bất thường chắc là do lần đầu tiên ngủ cùng bạn bè, quá hưng phấn nên ngủ không được, giống như trẻ con quấy người.

Trong bóng tối, thực ra hắn không thấy rõ cái gì, chỉ có thể cảm giác được một bóng đen từ từ hạ xuống, cách hắn càng ngày càng gần.

Lẽ nào Kim Thái Hanh muốn đùa hắn?

Điền Chính Quốc suy nghĩ một chút, ngẩng đầu dò hỏi nhìn về phía hắn.

"Tôi..." Kim Thái Hanh hai má nóng bừng, trong thân thể dậy lên một cơn sóng hết đợt này đến đợt khác, như muốn nhấn chìm hắm. Đặc biệt là khi nhìn vào đôi mắt đẹp đẽ của Điền Chính Quốc, hắn cảm thấy chính mình ngay cả hít thở cũng khó khăn.

"Tôi..." Lắp bắp hồi lâu mà vẫn không nói ra được một câu hoàn chỉnh, dĩ nhiên là căng thẳng đến nuốt mất tiếng rồi.

Điền Chính Quốc vốn đang nghĩ không có chuyện gì, lúc này thấy sắc mặt hắn đỏ lên, hô hấp dồn dập, nhất thời lo lắng, ném chăn muốn đi tới xem một chút.

Nhưng mà hắn vạn lần không ngờ, trong nháy mắt hai chân hắn chạm xuống đất, Kim Thái Hanh đột nhiên trợn to hai mắt, sững sờ, sau đó trong chớp mắt quay người chạy ra ngoài!

"Kim Thái Hanh!" Điền Chính Quốc cuống lên, dép cũng không kịp mang, liền đuổi theo hắn: "Anh đứng lại đó cho tôi!"

Nghe thấy Điền Chính Quốc nói, Kim Thái Hanh do dự vài giây, mặc dù trong lòng đang kêu gào rời đi, vẫn dừng bước. Đầu hơi hạ thấp xuống, lông mi căng thẳng run rẩy, không dám nhìn Điền Chính Quốc.

"Thân thể không thoải mái?" Điền Chính Quốc giơ tay lên, mới vừa đụng vào trán Kim Thái Hanh, liền thấy hắn kịch liệt run rẩy, hô hấp càng ngày càng gấp gáp.

"Anh như vậy không được" Điền Chính Quốc lúc này đã quyết định, cứng rắn đem Kim Thái Hanh kéo đến bên giường, khoác vào một cái áo dài: "Mặc quần áo tử tế, tôi dẫn anh đi bệnh viện kiểm tra."

Kim Thái Hanh bản năng cảm thấy có chút không đúng, nhưng hắn không tìm được lý do phản bác Điền Chính Quốc, không thể làm gì khác hơn là bé ngoan gật gật đầu, nghe lời hắn.

Nơi đóng phim "Một đường sinh tử" vô cùng hẻo lánh, xung quanh không có bệnh viện lớn, hơn nữa Điền Chính Quốc lại lo lắng bệnh này của Kim Thái Hanh đột nhiên phát bệnh, không dám tiếp tục trì hoãn, tìm được một trường đại học gần đây, tới bệnh viện của họ.

TaeKooK [CV] Tôi chỉ muốn nói chuyện yêu đươngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ