Đầu Kim phu nhân ong một tiếng, trong nháy mắt trở nên trống rỗng. Bà lảo đảo, nếu không phải Kim lão gia đỡ được kịp thời, e là bà sẽ ngã xuống tại chỗ.
Sắc mặt bà trắng bệch, không dám tin nhìn Kim Thái Hanh, đôi môi run rẩy: "Tiểu Hanh, con nói thế là có ý gì? Có ý gì?"
Kim Thái Hanh từ nhỏ đã không giống với những đứa trẻ khác nên trong ba đứa con trai, Kim phu nhân hiểu tính cách của hắn nhất. Kim Thái Hanh lớn đến như vậy, đừng nói là đánh, đến nói nặng lời bà cũng chưa từng nói với hắn một câu.
Nhưng hôm nay, bà lại không dịu dàng như trước nữa, hùng hổ doạ người nhìn chằm chằm Kim Thái Hanh, chất vấn: "Con nói rõ ràng cho mẹ!"
Kim Thái Hanh không hiểu vì sao bà lại đột nhiên tức giận, mờ mịt nhìn Kim phu nhân một cái, nghe lời lặp lại: "Con thích Chính Quốc, muốn vĩnh viễn ở bên em ấy."
Chỉ cần vừa nghĩ tới Điền Chính Quốc, tâm trạng Kim Thái Hanh như được ngâm mật, vừa ngọt vừa mềm. Hắn ngượng ngùng, để lộ ra lúm đồng tiền nhỏ tròn tròn trên má trái, lại nhỏ giọng nói thêm một câu: "Con muốn Chính Quốc vừa về đến nhà là có thể nhìn thấy con."
"Con câm miệng cho mẹ!" Kim phu nhân nước mắt tuôn lã chã, nghẹn ngào một tiếng, bỗng nhiên vọt tới trước mặt Kim Thái Hanh, giơ tay đánh hắn: "Con chỗ nào cũng không được đi! Ở nhà cho mẹ! Có nghe không!"
"Mẹ!"
"Miểu Miểu!"
Kim lão gia và Kim Thạc Trân không nghĩ tới bà sẽ đánh Kim Thái Hanh, sửng sốt trong nháy mắt, liền vội vàng kéo bà ra.
"Bà làm cái gì vậy!" Kim lão gia ôm chặt bà, để ngăn bà lại nổi điên, thấp giọng trách bà: "Bình tĩnh một chút, đừng dọa Tiểu Hanh sợ, chúng ta về phòng từ từ nói."
"Tôi không về!" Kim phu nhân nước mắt lưng tròng nhìn Kim Thái Hanh, không ngừng nghẹn ngào, không có cách nào chấp nhận sự thật này: "Tại sao lại như vậy! Tại sao lại như vậy! Nhất định là nó nghĩ sai rồi!"
Con trai út của bà, bởi vì từ nhỏ không giống như những người khác, đã chịu bao nhiêu khổ sở, bị bao nhiêu người chế nhạo, cô độc một mình hơn hai mươi năm.
Bây giờ thật vất vả mới có chút chuyển biến tốt đẹp, không chỉ biết cách quan tâm người khác, còn có bạn bè của mình. Ngay tại lúc bà càng ngày càng vui mừng, cho là hắn cuối cùng có một ngày sẽ bình thường trở lại, lại có một tia sét giữa trời quang trong nháy mắt đánh tan giấc mộng đẹp của bà.
Kim Thái Hanh thế mà lại nói cho bà biết, hắn thích một người đàn ông! Điều này làm sao bà có thể chấp nhận được!
Đó là một con đường vô cùng gian nan, nếu như hắn thật sự đi lên đó, chắc chắn sẽ phải chịu thương tổn gấp trăm gấp ngàn lần trước kia. Kim Thái Hanh là máu thịt của bà, là do bà tự tay nuôi lớn, làm sao bà có thể nhẫn tâm trơ mắt nhìn hắn lầm đường lạc lối đây!
Lí trí của Kim phu nhân thoáng trở lại, bà đẩy Kim lão gia ra, đi tới bên cạnh Kim Thái Hanh, vừa định nói chuyện, một bàn tay thon dài, khớp xương rõ ràng đã đưa tới trước mặt bà.
BẠN ĐANG ĐỌC
TaeKooK [CV] Tôi chỉ muốn nói chuyện yêu đương
General FictionTên gốc: 我就想谈个恋爱 Tác giả: Liên Sóc (连朔) Tag: Trọng sinh, tình hữu độc chung, giới giải trí, điềm văn, ngây thơ thiếu nữ lang công x vận may tăng mạnh cá koi thụ, 1×1, HE Số chương: 96 + 6PN Truyện chuyển ver chưa có sự cho phép của tác giả nếu có v...