Sau khi mẹ về, Lệ Dĩnh sờ mặt mình. Nóng bỏng. Nói thật là chính cô cũng kinh ngạc khi thấy vừa rồi mình lại nói với mẹ như vậy. Cô thừa nhận mối quan hệ với Ngô Diệc Phàm trước mặt mẹ, còn khẳng định tình cảm của mình đối với Ngô Diệc Phàm. Phải biết từ bé đến giờ cô vẫn xa cách mẹ mình, rất ít khi nói với mẹ những lời trong lòng.
Hàng năm mẹ dẫn cô đến nhà họ hàng chơi đều nói đùa với mọi người: "Tính tình con gái tôi lạ lắm, không biết trong đầu nó nghĩ gì, có gặp chuyện gì cũng không chịu tâm sự với tôi, tôi đúng là một người mẹ thất bại".
Tình cảm mẹ con mà đến nước này thì cũng thật hiếm thấy. Nếu lần lại lịch sử thì có thể là vì một cái bạt tai mà Lệ Dĩnh phải nhận từ năm sáu tuổi.
Hôm đó đồng nghiệp của mẹ cô dẫn con gái đến nhà chơi. Con gái của bà đồng nghiệp đó thích một con thỏ bằng sứ trong phòng Lệ Dĩnh, trước khi về cứ nhất quyết đòi mang về theo. Lệ Dĩnh không chịu, hai đứa trẻ giằng co rất lâu. Mẹ cô luôn luôn độc đoán và thích thể diện đi thẳng tới giật con thỏ khỏi tay Lệ Dĩnh, nói: "Cái này cho em đi, ngày mai mẹ mua con khác cho".
Lệ Dĩnh vẫn không chịu, kiên quyết giữ con thỏ của mình. Mẹ cô quay sang cười tủm tỉm đưa con thỏ cho con gái đồng nghiệp. Con gái đồng nghiệp cảm ơn, mẹ cô xoa đầu khen ngoan.
Cảnh này khiến Lệ Dĩnh vừa tức giận vừa tủi thân. Mẹ chưa bao giờ dịu dàng với mình như vậy. Thế là cô định cướp lại con thỏ của mình. Mẹ lại ngăn cản, cô gào lên rằng đó là con thỏ của cô. Người đồng nghiệp tỏ vẻ rất khó xử, bảo con gái thôi không được lấy nữa. Giằng co năm phút, mẹ cô ngày càng giận, cuối cùng không nhịn được vung tay cho Lệ Dĩnh một cái bạt tai: "Mẹ đã nói rồi, mẹ sẽ mua cho con một con khác, nghe không hiểu à?"
Sau đó mẹ cô cũng cảm thấy mình quá kích động, tát con gái thật sự là không đúng. Vì áy náy nên bà nhanh chóng đi chợ mua cho Lệ Dĩnh một con thỏ sứ giống hệt mang về đặt trên bàn cô, nhưng bởi vì không thể hạ mình nên vẫn không xin lỗi cô.
Lệ Dĩnh tự thấy mình không phải người lòng dạ hẹp hòi, nhưng bao nhiêu năm đã qua mà chuyện đó vẫn canh cánh trong lòng cô.
Cô ngồi vào bàn máy tính, mở hộp thư đọc thư của cha theo thường lệ.
Cha cô đang chu du thế giới, thường xuyên gửi ảnh cho cô và báo bình an.
Bây giờ ông đang ở Vatican, gửi cho cô một bức ảnh chụp đêm, bên dưới viết gửi con gái yêu của bố.
Lệ Dĩnh lưu bức ảnh lại, trả lời: "Bố chú ý an toàn, ăn uống đúng giờ".
Khi đăng xuất hòm thư, cô không khỏi nghĩ nếu có cha bên cạnh chắc chắn cô sẽ thì thầm với cha rằng hình như cô đã cảm thấy động lòng với một người.
Chỉ có điều cô không xác định được đó có phải tình yêu không.
Nghĩ đến Ngô Diệc Phàm, cô đồng thời cũng nghĩ đến phiền phức sắp gặp phải.
Đã rất nhiều ngày cô không lên weibo, bây giờ sau khi biết video của cô và Ngô Diệc Phàm đã được đưa lên cả souyu, cô càng không dám đối mặt với dư luận.

BẠN ĐANG ĐỌC
[HOÀN] [Edit+Chuyển ver] [Phàm Dĩnh] Đũa Lệch Dễ Thương
RomanceTác giả: Sư Tiểu Trác. Edit + chuyển ver: Wind. CP : Phàm Dĩnh. Nguồn: Diễn đàn Lê Quý Đôn. **Truyện chuyển ver chưa được sự cho phép của tác giả. Giới Thiệu: Đối với cô gái đó, tình yêu là hiếm hoi như trời đất tác thành. Còn đối với anh, tình yêu...