chương 8

1.5K 118 12
                                    

Về phần Nhan Bạch mà nói, nhận được quà được gửi từ bưu điện liên ngân hà mang tên bức tranh mà Nhan Bình gửi thì lập tức nhảy cẫng lên rất, rất và vô cùng, vô cùng mất hình tượng.

Nếu như có ai đó ngoài rô bốt quản gia Kha ở đây thì sẽ nhận xét một câu: "thằng điên trốn trại". Vâng, một câu chỉ bốn chữ ngắn gọn ấy thôi nhưng đã bao hàm rất nhiều tính từ miêu tả trạng thái cùng hành động của Nhan Bạch đại tổng tài.

Nhân viên mà nhìn thấy Nhan tổng tưng tưng thế kia nhất định sẽ sợ đến xanh mặt. Nghĩ sao một vị tổng tài mà buồn cũng gương mặt âm hàn, tức cũng là gương mặt âm hàn mà vui thì mặt cũng âm hàn nốt; họ có thể phân biệt là do áp suất và hàn khí tỏa ra ít hay nhiều thôi. Ấy thế mà giờ phút này Nhan tổng áp suất thấp lại đang nhảy tưng tưng như tinh tinh sổng chuồng thế kia thì có phải là sắp tận thế rồi hay không chứ ? Ối giời ơi là giời… !

Ông trời khinh bỉ nhìn xuống: tên của ta là 'trời', không phải 'giời', nói sai lần nữa ta lại cho sét đánh chớt bây giờ *ngạo kiều hếch mặt*

- Nhan tổng, anh không thể giữ lại chút hình tượng nào sao ?

- Có em trai rồi thì hình tượng là gì chứ ?

Kha: "........."

Âm thầm và lặng lẽ, Kha dùng đôi mắt máy móc của mình quay lại cảnh Nhan tổng tưng tưng rồi gửi một bản cho Nhan Bình, một cho rô bốt quản gia Tịnh để hai người có cái mà xem cho đỡ buồn.

Rất lâu, rất lâu sau đó Nhan tổng mới biết được sự thật đắng mề này, nhưng đó đã là chuyện rất lâu, rất lâu về sau. Và khi đó cũng là ngày đầu tiên trong cuộc đời mà Nhan tổng hối hận vì đã thiết lập tính năng cảm xúc cho Kha…

Quay trở lại hành trình du lịch của bạn Nhan Bình.

Trong khi Nhan Bình đang đắc ý thầm trong lòng và giữ vẻ mặt bình thản quý tộc ra lệnh cho rô bốt bên cạnh sắp xếp dụng cụ lên xe huyền phù.

Ở bên cạnh, nam chính Nghi Lam đang lên tinh thần đối phó với chàng "bạn trai"của Beta kia.

- chào cậu, tôi tên là Nghi Lam. Cậu có thể cho tôi biết tên cậu được không ?

Sự bình thản của Nhan Bình nhất thời cứng lại trong một giây, và lập tức khôi phục vẻ bề ngoài khá lãnh đạm

- Nếu chúng ta gặp mặt lần nữa, tôi sẽ cho anh biết tên

Nở một nụ cười xã giao, Nhan Bình và rô bốt cùng lên xe huyền phù. Lập tức phóng về phía phi thuyền.

Nam chính Nghi Lam đang điên đảo vì nụ cười kia. Vậy nên khi Nhan Bình rời đi một lúc, Nghi Lam vẫn chưa tỉnh lại trong cơn mê sảng giữa ban ngày.

Cũng là Nghi Lục tốt bụng tiến tới nhắc nhở thì hắn mới tỉnh lại

- Người ta đi lâu rồi, nhìn cái gì nữa ?

- ừ, biết rồi .... Hả ? Cái gì ?

- tôi nói là Beta kia đi từ lâu rồi.

- Nghi Lục, thử nói coi tao có cơ hội gặp lại người ta không ?

Hủ Nữ Xuyên ThưNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ