Chap 39: Đan phương

487 23 2
                                    

Lãnh Tĩnh Dạ đi theo bước Linh Liên, không biết có phải do nàng đi quá nhanh hay không mà mãi vẫn chưa thấy người, hắn hỏi người xung quanh xem có thấy nàng không, một đệ tử nói hồi nãy thấy Linh Liên ở gần Nghị Sự điện, Lãnh Tĩnh Dạ đuổi bước qua đó.

Về phần Linh Liên, nàng đang ở gần Nghị Sự điện, chủ yếu là muốn tìm tên sư phụ của nàng, những nơi khác nàng đều đã đi qua, chỉ có Nghị Sự điện là chưa đụng tới. Nếu mà Dược Quân không ở Nghị Sự điện nữa thì chắc hắn đã xuất môn rồi, nàng cũng hết cách.

Nghị Sự điện nhìn từ xa vẫn thấy uy nghiêm và sự to lớn của nó, được thiết kế cầu thang bậc cao, mái ngói màu đỏ tía sáng chói, cột chống điểm sơn màu vàng kim, nhìn qua chẳng khác gì một rương kho báu khổng lồ.

Xung quanh Nghị Sự điện có đệ tử canh gác, Linh Liên cảm nhận thấy có rất nhiều hơi thở ở trong đại điện, mạnh yếu khác nhau. Nhiều như vậy, chắc là đang họp.

Linh Liên hết cách, nàng không có hứng thú xông vào, chỉ còn cách ngồi đợi ở bên ngoài, may mắn ở một gốc ngọc lan cao có xích đu, vì xung quanh không có ghế nên nàng đành ngồi ở đó.

Gió nhẹ phất, bạch y khẽ bay, gương mặt như được tô điểm từng chi tiết, ngũ quan như điêu khắc, da dẻ mịn màng trắng nõn, tóc đen dài có vài sợi phất qua má, khí chất vương giả lạnh nhạt lại cao quý. Cây ngọc lan ở trên tán lá rộng, xanh mướt, hoa ngọc lan mỗi một bông lại một bông trắng thuần tinh khiết, cánh hoa theo gió rơi trên đầu vai nàng. Thật sự là cảnh đẹp, người cũng đẹp!

Lãnh Tĩnh Dạ nhìn từ phía xa cũng có chút ngây người, tim đập như sắp nhảy ra khỏi ngực, cảm giác này hắn thật sự chưa có bao giờ. Linh Liên rất đẹp, đẹp đến nỗi làm người hít thở không thông.

Linh Liên như vẫn chưa phát hiện Lãnh Tĩnh Dạ, tùy ý phủi cánh hoa trên vai nàng. Dung mạo nàng bảy phần kế thừa từ lão phụ thân, ba phần từ mẫu thân, mà hai người kia một người yêu nghiệt tà mị, người còn lại thanh khiết, cao quý, là con của hai vị đó bảo sao Linh Liên không đẹp?!

Thật ra từ một phần nào đó đây cũng không phải dung mạo thật của nàng, vì nàng vốn có một đôi mắt tím nhạt y như người kia, không biết sao xuống đây Thần vị bị phong, màu mắt lại biến thành màu đen luôn.

Bất quá nàng không quan tâm, bây giờ nàng muốn đợi Dược Quân ra, hỏi hắn có đan phương của đan dược phụ trợ tu luyện hay không.

Linh Liên ngẩng đầu, không chút bất ngờ thấy Lãnh Tĩnh Dạ: "Lãnh gia chủ, thật có duyên."

Lãnh Tĩnh Dạ lúc này mới hoàn hồn, xấu hổ. Hắn vậy mà ngắm nữ nhân tới mất hồn, phong phạm gia chủ đều bị hắn ăn mất a!

Hắn ho một tiếng để che dấu sự xấu hổ của mình: "Khụ, tiểu Liên, thật có duyên!"

Linh Liên cười cười, không nói, đúng thật là có duyên, đi theo nàng từ nãy giờ!

"Vậy xin hỏi Lãnh gia chủ tới Nghị Sự điện làm gì?" Một hồi lâu sau, Linh Liên mới lên tiếng mở lời trước.

Lãnh Tĩnh Dạ cứng họng, dù sao cũng không thể nói là hắn đi theo nàng đi. Hắn đành lấy một cái lý do lấp liếm cho qua: "Ta đang muốn tìm Kim tông chủ để bàn chuyện, biết hắn ở Nghị Sự điện mới đi qua."

[Tự viết] Phế Vật Là Công Chúa? Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ