Chap 151

175 19 0
                                    

​"Ôi chao, ai, ôi! Mẹ!" Ánh Hân muốn đuổi theo, nhưng mới chạy được vài bước đã dừng lại.

​Kỳ thật Viên Thanh Thanh nói rất đúng, nếu như thực sự là gạo nấu thành cơm, đến lúc đó cho dù là Thanh Tùng có muốn làm gì cũng vô dụng. Đừng thấy bình thường Thanh Tùng luôn làm bộ yên lặng cao cao tại thượng, nhưng anh với từng hành động và lời nói của mình đều rất có trách nhiệm.

​Nếu như thật sự là một nam một nữ xảy ra quan hệ gì, thì quan hệ của cô cùng Thanh Tùng, thì đúng là hồi thiên vô lực rồi. Nghĩ như vậy, Ánh Hân nắm chặt tay lại, lúc này mới cảm nhận được trong tay mình ướt đẫm mồ hôi, làm cô có chút khó chịu.

​Dù sao cũng rất lâu rồi không về nhà họ Hứa, Irene ngồi xe buýt công cộng trở về, thấy chỉ toàn là cô chú, không có mấy người trẻ tuổi, cô đeo kính đen, nhưng không có ai chú ý đến cô.

​Cô muốn gọi một chiếc taxi lái đường dài, khoảng cách giữa thành phố A đến thành phố B khá xa, phải mất đến hai giờ ngồi xe, nếu đi nhanh sẽ sớm hơn một chút, nhưng tốc độ cao muốn chạy đường xa, xe buýt nhất định sẽ không đi nhanh. Irene liên tục vẫy mấy cái taxi tốt, nhưng lái xe đều không muốn đi đường dài.

​Rất không dễ dàng gì mới gọi được chiếc xe không phải taxi, Irene vội vàng đi lên phía trước hỏi: "Xin hỏi, có đi đường dài hay không? Đi thành phố A."

​"Không đi đường dài." Sư phó quyết đoán cự tuyệt: "Hiện tại chúng ta ở nơi này vốn dĩ không đi đường dài, khoảng cách ngắn có thể kiếm tiền, muốn gọi xe đi đường dài rất khó, cô vẫn là nên đến nhà ga để đón xe, đi thành phố A do xa nên khoảng hai giờ mới có một chiếc, bây giờ đi có thể vừa kịp lúc."

​Chờ đợi thêm nữa không biết còn phải đợi bao lâu, Irene do dự một hồi, đành phải lên xe đi đến nhà ga.

​Cô cực kỳ không thích ngồi xe đông người như vậy, nhưng rất lâu rồi cô không có về nhà lớn của họ Hứa, vào thời điểm lúc ấy cô cũng không dám tự mình lái xe đi, phải biết rằng hiện tại giao thông rất phức tạp, đi nhầm một con đường phải qua một chặng rất xa mới trở về được, đường giao nhau rất nhiều, trước kia đường chính nói không chừng đã thông với rất nhiều đường của các địa phương.

​Hiện tại xem ra chỉ có lão Lộ vẫn lại là có thể đi, sớm biết thế đã không nghĩ nhiều, tự mình lái xe về.

​Xe taxi rất nhanh đã tới nhà ga, lái xe không có lừa gạt cô, còn có hơn mười phút là chiếc xe tiếp theo tới, vừa lúc có thể kịp mua được một chiếc vé xe, chỉ là cô tới có hơi trễ, chỉ có thể ngồi ở phía sau. Nhưng này lại đúng ý cô, nếu như ngồi phía trước có người nhận ra cô thì thật là phiền phức.

​Bị chụp ảnh gì gì đó chắc chắn tránh không được, cô mới đem công việc chuyển đến Việt Nam không bao lâu, còn chưa đứng vững chân, có bất cứ tin đồn nào xấu đối với cô đều không tốt.

​Mãi cho tới khi sắp đến nhà ga của thành phố A, Irene mới lấy điện thoại ra gọi cho Thanh Tùng tới đón cô, bởi vì đang ở trên xe buýt, cho nên cô cũng không nói nhiều, chỉ là kêu anh tới đón cô liền cúp máy.

Thanh Tùng đến sau nhà ga, Irene đi xe buýt còn chưa tới, vì không muốn nhiều người chú ý anh chỉ ngồi trên xe. Anh không đủ kiên nhẫn để ngồi chờ trên xe, liền muốn châm một điếu thuốc hút, Irene cũng hút thuốc, cho nên dù anh ở trên xe hút thuốc, ả cũng sẽ không nói gì.

Đợi vừa đúng mười phút, Thanh Tùng cuối cùng cũng nhìn thấy Irene từ xe buýt đi xuống, Thanh Tùng nói: "Hôm nay anh mở cửa xe cho em, lại đây lên xe."

​Sau khi cúp điện thoại, Irene nhìn thoáng xung quanh, rất nhanh đã nhìn thấy xe đỗ bên đường, cô vội vã tiến lên, Thanh Tùng cực kỳ ga lăng, anh xuống xe mở cửa xe cho cô.

​"Cảm ơn." Cô nhẹ nhàng nở nụ cười, Thanh Tùng sau khi lên xe, cô sờ sờ bụng nói: "Em ở trên xe đều không có ăn cái gì, sắp chết đói."

​"Như thế nào lại không ăn."Thanh Tùng quay đầu xe, đi theo một hướng.

​"Vốn nghĩ là đi taxi về, về sau lại đổi thành xe buýt, em ngồi xe buýt ăn nhỡ có người chụp được thì biết làm thế nào?" Irene bỏ chiếc kính trên mặt xuống, hơi chút chán nản nói: "Làm người nổi tiếng trên truyền hình thật không tốt."

Thanh Tùng không nói tiếp, đường cũng là do Irene tự chọn, cũng không có ai ép cô. Chính mình chọn đường, cho dù là quỳ hay bò cũng phải đi? Hiện nay lại oán giận đường khó đi, như vậy lúc trước cũng không nên lựa chọn con đường này.

[ChuyểnVer]Này Hồ Tổng , please don't kiss meNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ