Chap 170

242 22 1
                                    

Nhà cũ của Hứa gia là loại biệt thử cổ, được thiết kế theo phong cách kiểu các nhà giàu Việt Nam thời xưa có hơi hướng hiện đại. Tuy là giống nhà cổ nhưng đúng là kém xa vạn dặm

​Tại cửa lớn Hứa gia, phía trên treo một cái biển lớn, mặt trên viết hai chữ to "Hứa gia". Xem ra nơi này có lịch sử rất lâu đời, bên cạnh lại có điêu khắc Yến Qui Lai.

​"Mừng tiểu thư đã trở lại." Vừa gõ cửa, rất nhanh đã có người ra mở. Người nọ cung kính làm bộ dạng vui mừng nhìn Irene: "Lão phu nhân đã đợi cô lâu rồi."

​"Ừ." Irene gật đầu một cái sau đó mới kéo tay Thanh Tùng lại, thấp giọng nói: "Ở trong Hứa gia em vẫn ôm anh giống như bây giờ có được không?"

​Anh có chút cười khẽ, lúc này Thanh Tùng không tìm được lý do từ chối, đành phải tùy ý để cô ta kéo chính mình cùng bước vào trong.

​Người hầu đi trước, hai người họ theo sau. Hứa lão phu nhân lúc này đang ngồi sau một cái bàn lớn hút tẩu thuốc.

​"Bà nội, sức khỏe bà không tốt, sao lại còn hút thuốc!" Irene đi đến gần hơn, liền đem ánh mắt liếc nhìn đám người hầu.

​"Tâm trạng không tốt, nên muốn tìm đến cái gì đó giải sầu. Thân già như ta đã bước một chân vào quan tài rồi, thật có phúc phần được đám người trẻ tuổi như các người tôn trọng rồi." Irene lão phu nhân bỏ tẩu thuốc xuống, dung cặp mắt có hơi chút mờ đục kia nhưng hiển nhiên là vẫn còn đủ sáng nhận ra Thanh Tùng, bà ta mở miệng thản nhiên nói: "Ôi không chú ý có khách quý đến thăm mà ra nghênh đón, hy vọng Hồ đại thiếu gia đừng để ý."

​Bà ta nếu đã nói như vậy, anh còn có thể nói cái gì để ý được sao.

Thanh Tùng khẽ gật đầu, không nói gì thêm.

​"Các con ngồi xuống đi." Hứa lão phu nhân ngồi thẳng dậy, tiếp theo vịnh vào gậy mà đứng lên. Tuy nhiên bởi vì tuổi già, lưng bà ta đã hơi khom nhưng mặc dù là như vậy bà ta vẫn giữ được khí chất riêng của mình.

​"Ngoài này hơi lạnh, bà nội, để con đỡ bà vào trong nói chuyện" Irene dò hỏi.

​"Cũng được." Lão phu nhân gật đầu, tùy ý để Irene đỡ mình vào phòng.

​Phòng Hứa lão phu nhân vẫn như cũ là cổ kính, vừa tiến vào phòng có thể ngửi được một mùi hương thơm ngát. Theo mùi hương kia tìm tới, thì ra do trong góc phòng có đặt một cái lư hương, trên đầu lư hương khói thơm nhàn nhạt đang lượn lờ bay lên, đúng là cảm thấy chóp mũi ngửi được mùi cỏ thơm thoang thoảng.

Trong phòng người già, trái lại không có chút cảm thấy hơi thở già mà còn có rất nhiều món ngon tuyệt vời.

​Hứa lão phu nhân ngồi xuống bên cạnh cái bàn đặt đầy trái cây, Irene không nói gì liền đứng bên cạnh bà ta.

​"Hồ thiếu gia không cần câu nệ, mời ngồi." Hứa lão phu nhân nói.

​Thanh Tùng cũng không có khách khí liền ở một bên ngồi xuống. Đây ghế dựa là ghế ngồi cứng, tuy trên bề mặt có đặt nệm êm nhưng dù thế nào vẫn không thể so sánh với ghế sofa mềm mại. Bất quá xem cách bố trí của nhà tổ Hứa gia, bên trong sẽ không thể có sofa hay đồ vật hiện đại đì đó.

Hứa gia này rõ thật là quá mức bảo thủ qui cũ, có lẽ đây mới là nguyên nhân khiến gia tộc này ngày càng đi xuống.

​"Con nghe nói ba con muốn thu mua Hứa gia, không biết bà nghĩ sao về việc này?" Thanh Tùng cũng không nói nhiều, trực tiếp nói thẳng vào vấn đề: "Kỳ thật con xem qua nơi này toàn là đồ vật thời xưa, tuy vẫn rất xa hoa, nhưng là cần đổi mới nơi này nhiều lắm. Ba con thu mua nơi này nếu là dùng để mở khu du lịch thì tất nhiên sẽ phải đổi mới nơi này."

​Hứa lão phu nhân híp một bên mắt, sau đó rất nhanh mở ra liền nói: "Hồ thiếu gia, Hứa gia chúng tôi tọa lạc ở thành phố B là mảnh đất phồn hoa, thu mua nơi này, ba của cậu nhất định không để chúng tôi có thể về thăm lại nhà cũ."

​" Ý của bà là..."

​"Ý của ta là, dù bà già này có chết cũng sẽ không bán đi ngôi nhà này. Mặc kệ Hồ Tuấn Khải ông ta có sử dụng bất kì thủ đoạn nào ta đều không chấp nhận!" Hứa lão phu nhân dần dần bắt đầu kích động, vừa nói chuyện vừa dùng gậy dộng mạnh trên mặt đất.

​Lúc trước Hồ thị gặp nạn, Hứa gia cũng không có ra tay giúp đỡ còn cắt đứt quan hệ hợp tác giữa hai gia đình, Hổ thị lại ngày càng gặp nguy hơn. Thù này, Hồ Tuấn Khải có lẽ sắp trả lại được rồi.

[ChuyểnVer]Này Hồ Tổng , please don't kiss meNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ