Chap 58 : Vị hôn thê yêu quý của tôi

283 16 1
                                    

Cùng lúc đó, ngoài việc tâm tình của Ánh Hân không tốt, đương nhiên cũng có người đang có tâm tình xấu. Đó chính là người thừa kế của tập đoàn Khang thị - Khang Văn.

"Anh có còn là đàn ông không hả?!" Mạt Lỵ  một tay đẩy Khang Văn ngã xuống đất. Trong hai ngày liên tiếp, Mạt Lỵ  đều đã khuyên Khang Văn hãy giáo huấn Thanh Tùng thật tốt, chỉ là Khang Văn lần nào cũng đánh trống lảng rồi chạy sang vấn đề khác hoặc là thẳng thừng từ chối.

Tiếng tăm của Hồ Lê Thanh Tùng không phải Mạt Lỵ  không biết, nhưng cô nuốt không trôi khẩu khí kia.

Đây là cô chứ nếu đổi lại là người khác, bị nhục nhã như vậy chắc là đã tự sát từ lâu rồi? Đúng là cô không nghĩ tới, nếu là giữ mình trong sạch nữ hài tử người nào sẽ đi cố ý dán Thanh Tùng.

Khang Văn từ trên mặt đất đứng lên, vẻ mặt sủng nịch đi qua ôm lấy eo Mạt Lỵ, ôn nhu nói: "Bảo bối, không phải là tôi rất cưng chiều em sao? Em cứ đem chuyện đó vứt sang một bên đi? Hà tất cứ phải đi trêu chọc vào Hồ Lê Thanh Tùng làm gì."

Nghe nói vậy, Mạt Lỵ  hung hăng trợn mắt nhìn hắn, chán ghét hất bàn tay đang đặt bên eo mình của Khang Văn ra. Tại sao cô lại tìm đến một người đàn ông nhu nhược như thế này chứ?

"Nếu anh không giáo huấn hắn, vậy thì từ nay về sau đừng gặp tôi nữa! Mà còn... tôi sẽ đem tất cả những gì mà anh nói về Thanh Tùng viết trên một trang giấy, sau đó gửi qua bưu điện đến Hồ gia. Tiêu đề sẽ là 'Quan điểm đối với Hồ gia của người thừa kế tập đoàn Khang thị'." Mấy lời đó của Mạc Ly vừa nói ra đã khiến cho Khang Văn đen mặt.

Hắn thích Mạt Lỵ  là vì cô sở hữu gương mặt yêu mị cùng dáng người nóng bỏng đến mức khiến người khác vừa nhìn vào đã phun máu mũi. Nhưng vẫn còn một nguyên nhân khác, trước kia hắn vẫn cho Mạt Lỵ  cũng là người đàn bà bình thường, không nghĩ tới lòng dạ của cô ta lại sâu như vậy, cư nhiên lấy những chuyện xưa để uy hiếp hắn!

Tuy rất tức giận, nhưng Khang Văn cũng không dám nói thêm gì, sợ cô ta nhất kích động liền sẽ gửi thư đến Hồ gia. Như thế không chỉ có hắn, cha của hắn, mà tất cả tập đoàn Khang thị cũng sẽ vì thế mà gặp sóng gió.

Tự nghĩ sao mình lại xui xẻo tìm đến một người phụ nữ như vậy, Khang Văn ngửa cổ uống một ngụm rượu, xoay người đi ra khỏi phòng.

"Tôi chỉ cho anh thời gian ba ngày." Giọng nói của Mạt Lỵ  từ trong phòng truyền đến, hắn không nói gì, nặng nề đóng cửa lại đi tới quán rượu.

Giáo huấn Hồ Lê Thanh Tùng tuyệt đối chỉ có con đường chết, nhưng là không giáo huấn hắn, Mạt Lỵ  chắc chắn sẽ không từ bỏ ý đồ, phải làm thế nào mới được đây...

Đau đầu nhấn nút đi xuống thang máy, Khang Văn cau chặt mày lại.

***********

Học viện hoàng gia Thất Đế Tứ.

"Được rồi, kết quả trắc nghiệm hôm nay không sai, tất cả đều có thể tính ra. Thời gian tan học cũng sắp tới, tôi ở trong này nhắc nhở các bạn. Một tuần qua đi đừng có đem tất cả vứt hết, thứ hai là về phần thi trắc nghiệm. Phạm vi lần trắc nghiệm nghiệm này tất cả đều đã được nằm trong các trọng điểm."

[ChuyểnVer]Này Hồ Tổng , please don't kiss meNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ