Chương 39.
Lam Hi Thần vừa rời đi, Tĩnh Thất dường như đã trở lại bộ dạng của vài tháng trước, lúc Ngụy Vô Tiện chưa về đây. Một cảm giác lạnh lẽo, hiu quạnh dâng lên trong đáy lòng Lam Vong Cơ, mặc dù những năm trước kia y luôn sống như vậy, nhưng từ khi có Ngụy Vô Tiện nơi đây liền tốt hơn.
Có điều thường ngày hắc sam đều sẽ đeo bám lên người bạch y không buông mà hôm nay lại nằm bất động một chỗ nói thật Lam Vong Cơ rất khó chịu. Hiện tại Ngụy Vô Tiện sau khi được Lam Hi Thần chăm sóc thì vẻ mặt cũng dần giãn ra, không còn nhíu mày như khi nãy, còn có sắc mặt cũng tốt hơn dần dần cũng trở lại trạng thái của thiếu niên thường ngày.
Tâm Cốt Độc không chết liền Lam Vong Cơ đương nhiên biết điều đó, chỉ cần hắn không vận động mạnh để tim đập nhanh thì chuyện vạn nhất vẫn có thể cứu vãn. Y từng bước run rẩy, chân như không còn một chút lực mà nhẹ nhàng bước lại bên giường. Lam Vong Cơ đem bàn tay có chút chai sần mỏng cho luyện kiếm của mình nhẹ nhàng miết gương mặt của đối phương, sáng ra vốn rất tốt mà, còn đeo bám mình chọc ghẹo không buông hiện tại lại ra nông nỗi này, thật khó tin mà. Lam Vong Cơ rất nhẹ từng chút từng chút một mà vuốt nhẹ từ mi mắt, sống mũi rồi lại dừng ngay đôi môi có chút sưng nhạt.
"Ngụy Anh, chuyện này rốt cuộc là gì?"
***
"Vô Tiện, ta còn chuyện chưa nói với ngươi."
Hạ nhân nghe y lớn tiếng liền đến ngăn cản:
"Triệu thị vệ, bên trong không được vào."
Triệu Duy Minh vừa nghe đến đã cảm thấy dường như có gì đó không tốt liền lớn tiếng nói:
"Làm sao không được vào, có phải Vô Tiện xảy ra chuyện không?"
Hạ nhân: "Ngài đừng làm khó dễ nô tì thật sự không được."
Bên ngoài truyền lên tiếng ồn ào rất lớn, dường như có người đến vậy. Nhưng trong Tĩnh Thất kia một tiếng cũng không lọt được vào tai Lam Vong Cơ, đôi mắt lưu ly nhạt tràn ngập sự cưng chiều pha lẫn trong đó là một cảm xúc cháy rực, dường như chỉ tập trung vào người trước mặt. Người nọ như đang ngủ, ngủ rất say rất say. Bên ngoài càng ồn ào bao nhiêu thì gương mặt ấy lại an an tĩnh tĩnh bấy nhiêu.
"Rầm!"
Cánh cửa Tĩnh Thất mở tung ra bước vào là nam nhân y phục tím thẫm gương mặt hiện rõ sự tức giận.
"Vô Tiện, ngươi làm sao không cho ta vào? Có phải Lam Vong Cơ làm gì ngươi không?"
Triệu Duy Minh thật sự rất tức giận, vừa rồi đôi co cùng hạ nhân ở đây đã khiến y khó chịu. Ở trong Tĩnh Thất kia làm chuyện gì mà cánh cửa đóng sầm vả lại còn không cho vào. Vừa rồi Ngụy Vô Tiện nói năng như thế với Lam Hi Thần nói thật y cũng có chút nghi ngờ Lam Vong Cơ làm chuyện gì với hắn. Nhưng khi vừa đạp của vào đã thấy một mảng trống không ở ngoại gian, đôi mắt hổ phách hiện lên tia giận dữ đảo mắt nhìn xung quanh lại chú ý đến nội gian ở bên trong. Vừa bước vào đôi chân kia dường như đính vào đất đến nhấc lên không nổi, còn có cả người như cứng đờ, hai mắt hoàn toàn không tin mà nói lớn:
BẠN ĐANG ĐỌC
[Vong Tiện] Vương phi, để mình ta sủng ái.
Fiksi PenggemarVương phi, để mình ta sủng ái - Ma đạo tổ sư đồng nhân Vong Tiện. Tác giả: ThyTrangon03 Tình trạng đã hoàn phần I: 50 chương + 2 tiểu kịch trường. Nhân vật thuộc về Mặc Hương Đồng Khứu nhưng cốt truyện thuộc về mình. Vương gia Lam Vong Cơ ( Lam Trạ...