9

610 39 3
                                    

Mei ngồi bó gối bên giá vẽ, mỉm cười hài lòng nhìn bức tranh đêm đầy sao đã đi vào những giai đoạn hoàn thiện cuối cùng.

Sau đêm mưa gió phát hiện ra nỗi sợ sấm chớp của Jungkook, Mei nhận ra mình không thể dối lòng thêm được nữa. Cô phải thừa nhận mình đã có cảm giác khác biệt với gã trai xăm trổ cùng quê, và đồng thời tất cả cũng sẽ chỉ dừng lại ở đó.

Mei sẽ không yêu và cũng không thể bắt đầu một mối quan hệ yêu đương với cậu. Cô quyết định giữ những cảm xúc mới lạ này lại để làm thành cảm hứng sáng tác cho riêng mình, sẽ mang cậu ép vào những trang giấy đơn sơ khiến nó trở nên có linh hồn và tình cảm. Thứ mà mỗi khi nhìn vào sẽ cho người ta cảm giác như đang sống dậy những ngày bồi hồi thơ trẻ của việc yêu thầm một ai đó.

Sau tất cả, Mei vẫn lựa chọn ký ức của đêm mất điện để làm nội dung chính cho chủ đề của cuộc triển lãm vào tháng tới. Cô chăm chú, tỉ mẩn trong từng nét vẽ một của bức tranh, đến nỗi mỗi khi hạ bút, trong đầu nàng hoạ sĩ luôn hiện lên không khí hồi hộp và căng thẳng giữa hai người vào hôm đó. Và tất nhiên chuyện này sẽ mãi mãi chỉ là bí mật của riêng mình Mei.

Ở căn phòng đối diện, tâm trạng của Jungkook sau hôm được nàng hoạ sĩ che chở khỏi đám mưa giông cũng lên cao thấy rõ. Tuy là có hơi mất mặt nam nhi một xíu nhưng đổi lại được người đẹp quan tâm nên cậu vẫn thấy điều đó xứng đáng vô cùng. Mấy ngày sau đều vui vẻ cùng Scarlett đi săn ảnh khắp nơi. Dường như nữ nhân tóc vàng yêu cầu thứ gì cậu cũng đều vui vẻ đáp ứng, chỉ trừ duy nhất một chuyện là chụp ảnh. Jungkook đã hạ quyết tâm sẽ không chụp cho bất kỳ ai ngoài Mei. Đơn giản là vì ngoài cô ra thì cậu không thấy hứng thú với ai nữa cả.

Sang ngày thứ tư, Colmar lại đón thêm một vị khách nữa đến với thị trấn. Một chiếc ô tô sơn trắng mang kiểu dáng cổ điển đỗ xịch trước cổng nhà Frankie, người bước xuống từ ghế lái là một gã đàn ông trạc tuổi ba mươi với vẻ ngoài trưởng thành, chững chạc. Dù chỉ diện một chiếc quần jeans sẫm màu kèm chiếc áo sơ mi kẻ sọc giản đơn nhưng lại mang cảm giác chín chắn, đỉnh đạc vô cùng, vừa nhìn qua đã khiến người người dễ dàng yêu mến. Chàng trai đó dừng xe trước nhà Frankie nhưng lại không vào trong mà đi thẳng đến căn nhà có cánh cửa gỗ sơn màu đỏ trầm. Anh đưa tay lên gõ gõ mấy tiếng, làm nổi bật chiếc đồng hồ da cá sấu đeo trên cổ tay. Đợi đến lần gõ thứ hai thì mới thấy Mei ra mở cửa. Vừa nhìn thấy cô, người kia liền như kẹo bông gòn gặp phải nước, biểu cảm lập tức tan chảy theo cách kỳ lạ nhất.

"Chào buổi sáng, Mei."

Mei nhìn nụ cười tươi rói quá mức cần thiết của Drake mà thấy có chút khó xử. Dù cho lần nào đến, anh cũng đều nở ra nụ cười tươi như vậy.

"Chào anh, Drake. Lâu rồi không gặp."

Mei tiến tới hôn lên má chào Drake bằng vẻ mặt muôn phần niềm nở. Ở nơi xa lạ đất khách quê người này, anh cũng là một trong số ít những người hiểu được ký hiệu thủ ngữ. Vậy nên cô không quá giữ khoảng cách với anh. Drake là con trai duy nhất của nhà Martin, trái ngược với đôi vợ chồng keo kiệt, bủn xỉn, con trai họ lại rất chuẩn với hình tượng quý ông lịch lãm. Anh dịu dàng, nhân hậu, lại thích giúp đỡ người khác. Hai năm trước, khi anh ghé nhà Frankie để gửi ít quà biếu thì bất ngờ gặp được Mei. Lúc ấy cô vẫn chỉ là một người mới đến thuê trọ, vô cùng khép kín và giữ mình trong vòng an toàn nhất định. Chính bà Frankie đã nói cho anh nghe về tình trạng đặc biệt của Mei và anh liền quyết định tìm hiểu về thủ ngữ. Drake cũng chính là người đã dạy cho ông bà Frankie cách dùng loại ngôn ngữ này, nhờ đó mà cô mới có thể giao tiếp thoải mái được với họ. Nếu như năm đó anh không đến, có lẽ Mei sẽ vẫn mãi mãi trú ẩn trong vỏ bọc của mình, không bao giờ tiếp xúc thân thiết với bất kỳ ai khác. Chỉ ngoại trừ chuyện Drake là con trai của gia đình Martin ra thì cô đã ngấm ngầm công nhận rằng anh thật sự là một người bạn đời hoàn mĩ cho mọi cô gái.

[JKxYOU] The Muse - Nàng Thơ Của AnhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ