50

657 42 10
                                    

Yêu đương đó rồi chia tay đó, mới vui vẻ đó rồi cũng buồn lòng đó. Cuộc sống thiên biến vạn hóa, mỗi người đều trải qua tầng tầng lớp lớp những sự kiện khác nhau trong đời. Dù là hân hoan hay không được như ý thì nhịp sống vẫn cứ tiếp diễn theo mỗi vòng xoay của quả Đất, sẽ không vì nỗi buồn của bất kỳ ai mà có thể thay đổi cả một chu kỳ.

Tạm gác những bộn bề, mệt mỏi lùi về một bên, Seoul dần bước vào những ngày cuối năm với tiết trời tươi xanh và trong vắt. Những ngọn gió đầu xuân không quá mạnh mẽ mà chỉ nhẹ nhàng mơn man qua làn tóc rối ren hay lướt nhẹ trên đôi gò má ửng hồng của mấy cô cậu học trò. Thời tiết dìu dịu mát mẻ, từng cụm mây trắng khổng lồ bồng bềnh theo con nắng vàng ươm, dễ làm lòng người hoá bình yên, thanh thản.

Hana cẩn thận soi xét lại bộ sưu tập đầu tiên sắp được ra mắt của mình, bên cạnh cô còn có Mei, người đi theo pha màu ké dưới danh nghĩa hoạ sĩ hướng dẫn cho hậu bối. Vẫn là góc hành lang quen thuộc trước lối vào văn phòng của giám đốc Jeon, Mei ngồi co chân trên chiếc ghế đẩu, lưng hơi khom xuống còn tay thì chống lên cằm, đôi mắt đăm chiêu không nhìn tranh của Hana mà thả hồn vào những vệt nắng chiều nhàn nhạt bên ngoài ô cửa. Mới đó mà đã một năm trôi qua, lời hứa về thời hạn chinh phục lại trái tim của Jungkook cũng đã dần đi đến hồi kết thúc. Một năm vừa qua, hai người vẫn như đôi chim nhỏ lạc bầy. Rõ là rất cần nhau nhưng bay mãi vẫn chẳng thể chính thức về cùng một tổ. Chỉ còn vài ngày nữa là đã sang năm mới, Mei bận rộn dùng hết tế bào trong não bộ, cố gắng bịa ra một lý do nào đó thật chính đáng cho bản thân để có thể tiếp tục ở lại đây với Jeon Jungkook. Bởi em người yêu cũ này của Mei cao giá quá, thời gian một năm không hề đủ để có thể cưa đổ được ẻm.

Trong lúc miên man suy nghĩ, đôi mắt của Mei đang lơ đãng thả trôi trên nền trời yên ả thì bất chợt bị quấy rầy bởi tấm băng rôn quảng cáo thập phần sặc sỡ được giăng ở hai bên lối vào phòng tranh. Mí mắt dày của Mei lập tức co giật mạnh như bị kích thích bởi cô quá ngán ngẩm trước độ làm lố của giám đốc Jeon lần này. Đến cả Jung Jihoon, người rất ưa chuộng trường phái màu mè cũng đã phải kêu than rằng thay vì đầu tư vào mấy tấm vải khổ đại như thế này thì giám đốc đầu tư mạnh vào lương thưởng cuối năm cho nhân viên có phải hơn không.

Thực ra, Jihoon than thở cũng không phải là vô lý. Đại hội triển lãm năm nay của May Gallery được tổ chức xôm tụ ngang ngửa đêm hội countdown của giới trẻ. Từ ngoài vào trong, từ cổng ra đường lớn, Jungkook cho treo banner quảng cáo ở khắp nơi như thể sợ rằng người ta không biết ở đây có tổ chức triển lãm tranh miễn vé tham quan. Ngay khi nhìn vào bản thiết kế bên ngoài cổng, Mei có cảm giác như mình vừa trải qua hiện tượng deja vu, quay về thời điểm khi mà lần đầu tiên cô đặt chân đến phòng tranh này. Bởi cả lần đó lẫn lần này, thiết kế của Jungkook đều khiến cô cảm thấy rất chướng mắt. Mei thực sự đã phải dành hết cả một buổi sáng để cân nhắc lại liệu mình có nên tiếp tục theo đuổi một người có gu thẩm mỹ ngang ngược, hách dịch như thế này hay không. Mà không chỉ riêng cô, đến cả Hana, người nổi danh là lành tính nhất trong phòng tranh cũng phải đứng nhìn biển quảng cáo với vẻ bần thần và mất niềm tin vào cuộc sống.

[JKxYOU] The Muse - Nàng Thơ Của AnhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ