Mei cuộn tròn người trong vòng ôm từ phía sau của Jeon Jungkook, mặc kệ cậu bận rộn hít lấy hít để hương hoa cỏ tự nhiên trên người mình, Mei chỉ chú tâm vào chiếc máy tính của người nhỏ hơn.
Jungkook đã mở cho Mei xem toàn bộ ảnh mà cậu chụp được ở Colmar, dĩ nhiên là cả thư mục lưu tên của cô ở bên cạnh nữa. Cô say sưa ngồi ngắm hình ảnh của chính mình mà không khỏi cảm thấy ngỡ ngàng, không nghĩ rằng cũng có lúc mình đã bày ra biểu cảm xuất sắc đến như vậy. Mei vừa xem vừa phải gật gù công nhận tay nghề bắt khoảnh khắc của Jungkook quả nhiên không chê vào đâu được. Cô say sưa ngồi xem ảnh từ tận lúc ly sữa còn ấm nóng đến khi nó nguội hẳn đi vì thời tiết đang dần vào đông mà vẫn chưa xem được đến cuối thư mục. Mei lắc đầu ngao ngán rồi quay lại nói với cậu.
"Sao cậu chụp nhiều ảnh đến thế?"
Jungkook dừng trò khịt khịt mũi trên người Mei lại để tựa cằm lên vai cô, chất giọng đặc biệt khàn vì lười biếng khi tiết trời trở lạnh hơn.
"Vì chị là nàng thơ của em mà."
Mei bĩu môi không thèm đáp lại câu trả lời nịnh nọt từ người kia mà tiếp tục cặm cụi xem nốt mớ ảnh còn lại trong máy. Trời thì lạnh rét nhưng lòng cô lại như có một lò than hồng đang bập bùng cháy từ bên trong. Jungkook luôn như thế, luôn ngọt ngào và biết cách lấy lòng cô. Cậu tốt đẹp đến nỗi khiến cho Mei nghĩ rằng nếu mà những lời cậu nói ra chỉ là lời nịnh nọt hoa mĩ thì cô cũng không vì vậy mà phiền lòng.
Jungkook thấy Mei im lặng thì bất chợt ngóc đầu dậy, không tựa vào vai cô nữa mà với tay nhặt lấy chiếc điện thoại di động của mình lên rồi chú tâm gõ gõ, bấm bấm gì đó. Một lát sau, cậu đưa điện thoại ra trước mặt của Mei trong khi thủ thỉ.
"Nàng thơ của em dường như không tin em đang thật lòng nhỉ?"
Mei nhìn vào màn hình đang phát sáng từ điện thoại của Jungkook, khoé môi không chút chần chừ liền vẽ ra nụ cười tươi tắn như nắng mai. Cậu vừa đăng ảnh của cô lên trang Instagram cá nhân có rất nhiều người theo dõi của mình. Là tấm ảnh cô bất ngờ quay đầu khi ngồi vẽ trên đồi cỏ hồng hôm nọ. Kèm theo tấm ảnh được đăng tải, cậu chỉ ghi chú thêm đúng hai từ 'my muse' đơn giản. Sau đó, thông báo bình luận mới nhảy liên tục trên màn hình điện thoại. Mei đọc lướt qua vài dòng, đều là của người hâm mộ hoặc những người quen biết của Jungkook vào bày tỏ sự yêu thích hoặc để lại vài ba câu khen ngợi tấm ảnh.
Mei đặt chiếc máy tính xuống bàn rồi quay cả người lại ôm chầm lấy Jungkook. Suốt ngày hôm đó, tâm trạng cô lên cao tới tận nốt Đố thay vì trầm trầm ở nốt Rê như bình thường. Thậm chí, không khí mấy ngày lễ Tết cũng không khiến cô thấy vui vẻ được như hôm nay.
Ai đó đã nói rằng, mười cuộc tình mặn nồng trong bóng tối cũng không bằng một câu khẳng định công khai ngoài sáng. Mei nghĩ kiếp này còn được gặp Jungkook nghĩa là những đau khổ mà cô đã phải chịu đựng lúc trước xem như đến lúc được bù đắp rồi. Giống như những vết sẹo chằng chịt trên tay được che đậy khéo léo bằng những hình xăm kiểu cách của cô, hào quang của Jungkook cũng đã phủ lên cuộc đời tăm tối của Mei một thứ ánh sáng tuyệt trần như vậy. Ông trời lấy đi của cô một người mẹ hiền từ, đức độ thì số mệnh cũng gửi đến cho cô một người bạn đời thật tâm yêu thương mình. Lần đầu tiên, Mei cảm thấy cuộc đời cô cũng không phải là quá bất hạnh.
BẠN ĐANG ĐỌC
[JKxYOU] The Muse - Nàng Thơ Của Anh
Fanfiction[Anh nói Em là nàng thơ của Anh, Nhưng Anh không nói Em là nàng thơ thứ mấy trong đời Anh...] #JKUniverse Written by @Smeraldo430Dec [Ngày đăng: 30/09/2021] *Truyện chỉ được tác giả đăng tải tại Wattpad. Vui lòng không re-up nơi khác.