“A Chiến không tự mình trở về, hay là ngươi cố ý đánh lạc hướng hắn...” Hoàng Hậu hừ lạnh, hôm nay cho dù tiểu điện hạ này có khua môi múa mép như thế nào cũng không thể thoát khỏi kiếp nạn này, Vương Nhất Bác là người Sở quốc, tất nhiên không biết quy củ của Ân quốc, trong thâm tâm hạ độc giết hại hoàng thất, đây chính là tử rội. Hôm nay nàng muốn tìm được yếu điểm, Hoàng tử phạm tội phải xử như thứ dân, huống chi y hiện tại chẳng qua là Lâm vương phi, còn tưởng rằng có thể thoát khỏi kiếp nạn này sao? Sợ là muốn Tiêu Chiến liên đới tội!
Đừng nói đến việc y không thể đợi được ngày Tiêu Chiến đăng quang Đại bảo, cho dù có một ngày như vậy, chỉ sợ cũng sẽ chết không thể tận mắt chứng kiến.
Vương Nhất Bác ngẩng đầu, có chút khó hiểu nói: "Nhi thần không biết mẫu hậu nói gì, Vương gia từ trước đến nay vẫn luôn cần chính, chính vụ bận rộn, nội thất không được tham gia vào chính vụ đạo lý này nhi thần hiểu rõ, chưa bao giờ hỏi đến."
"Hừ hừ." Hoàng Hậu cười mỉa mai nói, "Mùi hương trên người của ngươi khá tốt, thảo nào A Chiến bị ngươi mê hoặc thần hồn điên đảo không biết gì! Lâm Vương phi ngươi biết tội của ngươi chưa?"
“Nhi thần không biết.” Vương Nhất Bác quỳ thẳng người, ánh mắt bắt đầu không ngừng nhìn về phía sau đại điện, thần sắc khẩn trương, "Nhi thần gần đây thân thể có chút, có chút không khỏe, vừa mới đốt một ít đàn hương, cũng không phải là bàng hương tà đạo gì đó, xin mẫu hậu minh xét."
"Minh xét?" Hoàng Hậu sờ lên trâm gài tóc của mình, "Ngươi cho là Bổn cung không biết gì sao? Đây là mùi của đàn hương sao?"
"Đây không phải là đàn hương bình thường, là gỗ trầm hương, nhi thần..." Vương Nhất Bác còn muốn giải thích, bị Hoàng Hậu mất kiên nhẫn cắt ngang, "Được rồi, ngươi cảm thấy oan uổng, vậy Bổn cung hôm nay, thuận tiện tra một chút, nếu thật sự không có gì đáng ngại, cũng sẽ trả lại trong sạch cho ngươi. Người đâu, mau lục soát cho Bổn cung."
"Vâng." Mấy tùy tùng nhận mệnh nối đuôi nhau ra ngoài, lục soát khắp nơi, Vương Nhất Bác khẩn trương nhìn bọn họ, hiển nhiên mấy người hướng hậu viện mà đi, "Không được, hậu điện là thư phòng của Vương gia, thảo luận quân sự đều ở đó, người không có phận sự không được vào."
"Người không có phận sự? Lâm Vương phi đây là đang nói Bổn cung sao?" Hoàng Hậu mang trên mặt nụ cười đắc ý, ung dung đứng dậy, "Trong này mùi hương dị thường, Bổn cung cũng vì suy nghĩ cho Lâm vương, Lâm Vương quý vi hoàng thất tử tôn, thân thể tự nhiên đặc biệt cẩn thận một chút, quyết không thể bị tà môn ngoại đạo làm tổn hại thân thể. Người đâu, lục soát cho Bổn cung." Nói đến phần sau dĩ nhiên mang theo vài phần lăng lệ ác liệt.
"Không được." Vương Nhất Bác quát lớn, lập tức quỳ xuống, "Mẫu hậu làm như vậy rất không ổn, xin mẫu hậu suy nghĩ lại..."
"Có gì không ổn, Bổn cung quý vi quốc mẫu, chẳng lẽ không có quyền tiến vào thư phòng? Ngươi cút ngay cho ta." Hoàng Hậu không kiên nhẫn phất tay, Vương Nhất Bác càng ngăn cản, nàng càng cảm thấy nghi ngờ, xưa nay Vương Nhất Bác làm việc hào phóng, trấn định tự nhược, bộ dáng hốt hoảng như vậy, đủ để thấy được người nọ nói không sai.
BẠN ĐANG ĐỌC
[Hoàn][Trans][ZSWW] ĐIỆN HẠ GIÁ ĐÁO!
FanficTên gốc: 殿下嫁到! Tác giả: 西瓜选我我超甜 Thể loại: 🌟Trọng sinh, kiếp trước ngược kiếp này sủng ngọt 🌟Cổ trang, ABO, sinh tử văn, 🌟Kiếp trước ca ca không khiết 🌟Đừng áp đặt lên người thật, ooc. 🚫 Tất cả những truyện tui trans đều chưa xin phép tác giả...