Tháng sáu, thời tiết dần ấm, nhìn từ xa núi Dận An một mảnh xanh tươi, Hành cung Bắc Dương nằm trên sườn núi Dận An, một đoàn xe đang chậm rãi men theo đường núi mà đi. Ở giữa là một cỗ xe ngựa, xe ngựa dùng vân lụa sẫm màu trang khỏa tứ phía, cửa sổ nạm vàng khảm bảo được một mảnh sa màn đỏ thẫm che chắn, trong khi bên trong được phủ bằng vải dệt sẫm màu đỏ tươi, len bông dày, một thiếu niên mặt bạch ngọc nằm nghiêng, sắc mặt tuy có chút tái nhợt, nhưng không có gì đáng ngại, để cho nam nhân cao lớn phía sau dựa vào mình, hai phó tòng ngồi một bên, vì hai vị chủ tử quạt, may mà lúc này không phải là mùa hè nóng bức, nếu không đi đường sẽ mệt nhọc, thiếu niên sợ là càng thêm khó chịu.
Phía trước và phía sau xe ngựa có hơn hai mươi người tháp tùng, hai người mặc thường phục màu đen, thần sắc nghiêm nghị, ngồi trên hắc mã, thoạt nhìn có chút lơ đễnh, chẳng qua đội ngũ này bất luận là dẫn đường, tốt hơn dẫn theo hai tiểu tư, hai mắt cảnh giác quan sát xung quanh.
Đội ngũ này chính xác là đoàn người Lâm vương phủ đang tiến đến Hành cung Bắc Dương.
“Nhất Bác, khá hơn chút nào không?” Vừa đến Hành cung, Tiêu Chiến đã ôm Vương Nhất Bác vào phòng ngủ, sắc mặt tái nhợt, trong lòng không khỏi đau xót.
Vương Nhất Bác lắc đầu, có chút buồn cười, “Thân thể của ta không yếu như vậy, chỉ là có chút chóng mặt, nghỉ ngơi một chút sẽ không sao.” Quan sát quanh bốn phía, y nhìn thấy một tấm bảng bằng gỗ đàn hương trên đỉnh mây đen ngay trước khi bước vào, trên đó viết "Ngọc Noãn Các". Nét chữ thanh tú, giống như bút tích nữ tử, bước vào cửa là một bộ bàn ghế làm bằng gỗ lim tơ vàng, màu cam cùng xám tro, hoa văn thanh nhã điềm đạm tao nhã, chất địa ôn nhuận nhu hòa, nghe nói gỗ lim gặp mưa có thể tỏa ra mùi thơm, cho thấy tính cách của kỳ chủ.
Gỗ đàn hương chạm khắc mái hiên thành bách điêu đang giương cánh tung bay, bên phải là bức bình phong được chạm khắc thành hoàng hoa lê, gió lượn quanh, gỗ trầm hương rộng sáu thước làm giường bên cạnh treo châu sa, trên trướng tơ vàng thêu hoa hải đường, gió thổi nhẹ, châu sa lay động theo gió, đúng là ba quang số biến. Nghe đồn châu sa này được giao nhân khấp châu, mài mịn và dệt lại, thiên kim không được một thớt, là cống phẩm Hoàng thất, có thể thấy được địa vị cao quý của kỳ chủ.
Bên trái là thư án, thư án đúc thành từ đá cẩm thạch, trên đó đã chuẩn bị sẵn văn phòng tứ bảo (bút, mực, giấy, nghiên) bên cạnh thư án có hai cái bàn nhỏ, trên có viên hang, hoa sen mới nở đã bị ngắt xuống, đúng là đối đãi e thẹn, trong phòng bày rất nhiều tranh tự họa khác nhau, đều là danh gia bút mặc, mỗi một bức đều có giá trị liên thành mặc bảo. Cũng có thể thấy kỳ chủ là người yêu thích tao nhã.
“Ngươi đang nghĩ gì vậy?” Tiêu Chiến nhìn Vương Nhất Bác đang mở to đôi mắt căng tròn đánh giá một hồi, không khỏi có chút buồn cười.
"Ta đang nghĩ, phong tục thời xưa còn lưu lại di vận đến mức này, Tiên Hoàng Hậu quả nhiên là một người cực kỳ phong nhã, không thể nhìn thấy Tiên Hoàng Hậu ung dung nhã bộ của năm đó, thật đáng tiếc."
"Làm sao ngươi biết, mẫu thân ta đã từng đến đây?" Tiêu Chiến nhướng mày."
"Không nói trước, châu sa cùng những bức tranh chữ này thiên kim khó cầu, theo ta được biết, khuê danh của Tiên Hoàng Hậu là Cẩm Sắc, "Ngọc Noãn" chắc là xuất phát từ Lý Thượng Ẩn, [Lam Điền nhật noãn, Vương ngọc sinh yên], chẳng qua là..."
![](https://img.wattpad.com/cover/290478651-288-k999305.jpg)
BẠN ĐANG ĐỌC
[Hoàn][Trans][ZSWW] ĐIỆN HẠ GIÁ ĐÁO!
FanfictionTên gốc: 殿下嫁到! Tác giả: 西瓜选我我超甜 Thể loại: 🌟Trọng sinh, kiếp trước ngược kiếp này sủng ngọt 🌟Cổ trang, ABO, sinh tử văn, 🌟Kiếp trước ca ca không khiết 🌟Đừng áp đặt lên người thật, ooc. 🚫 Tất cả những truyện tui trans đều chưa xin phép tác giả...