Chương 64

766 67 0
                                    

Ngọn lửa lan ra với tốc độ cực nhanh, ánh lửa ngút trời, căn phòng vừa nóng lại ngột ngạt, tình huống của Vương Nhất Bác không tốt, thật sự không cách nào chuyển đến chỗ khác, Lục Thất Bảo gấp đến độ xoay quanh, đã uống hai chén dược trợ sản, uống nữa thân thể Vương Nhất Bác sẽ không chịu nổi, hắn cắn răng, tiến vào phòng sinh.

"Vương phi, ngài uống viên dược này vào..." Đầu ngón tay Lục Thất Bảo cầm một viên dược hoàn màu nâu sậm, bàn tay run rẩy đưa cho Vương Nhất Bác, mặc dù hắn không đành lòng, nhưng thời khắc vẫn nhớ rõ lời Tiêu Chiến nói với mình ngày đó.

“Cái này, đây là cái… ách… cái gì…” Vương Nhất Bác đau đến mức mỏi mệt kiệt lực, căn phòng vừa ngột ngạt vừa nóng khiến y không có tâm tư suy nghĩ chuyện khác. 

“Là, là… Lạc tử dược.” Lục Thất Bảo khó khăn nói, “Một khắc sau khi uống dược này nhiều nhất có thể đình chỉ thai nhi, hiện tại ngài căn bản không thể cử động, nhưng thế lửa quá lớn, chúng ta phải nhanh chóng chuyển đi, nếu không, nếu không ngài... ta đã đáp ứng Vương gia, nếu thời điểm ngài sinh có bất kỳ nguy hiểm gì, ta đều phải đặt ngài lên trước, ngài uống dược này, chúng ta sẽ lập tức đưa ngài ra ngoài..." 

"Không..." Không biết Vương Nhất Bác lấy khí lực từ đâu, đẩy Lục Thất Bảo ra, viên dược hoàn màu nâu lăn trên mặt đất, phủ đầy bụi. 

“Nếu ngươi sợ, nhanh chóng rời đi!” Vương Nhất Bác hai mắt đỏ hoe nhìn hắn, “Nếu ngươi dám làm tổn thương tính mạng của hài tử ta, ta sẽ không bỏ qua cho ngươi!"

"Ta, ngươi, không phải..." Lục Thất Bảo gấp đến độ nói năng lộn xộn, chẳng lẽ là hắn muốn sao? Nhưng nếu ở đây nói rõ cho Vương Nhất Bác, Tiêu Chiến cũng không thể tha cho mình! 

“Vương phi, dùng sức một chút!” Bà đỡ ấn dọc theo bụng Vương Nhất Bác, nóng đến đầu đầy mồ hôi, thế lửa đã lan tới bên này, Vương Nhất Bác không thể thuận lợi sinh sản, bọn họ đều phải chết ở chỗ này. "Mang thêm hai chậu nước nữa!" 

"Tất cả nước đều lấy đi dập lửa! Lúc này còn có người nào đun nước nữa chứ...!" Ngoài cửa có người hô lớn. 

“Nước đây, nước đây.” Một thị nữ trong bộ dáng nữ tử vội vàng bưng một chậu nước đến, khuôn mặt đen sì trong đống lửa khó phân biệt, người hầu vội vàng kêu nàng vào nhà, nàng chỉ quay người lại cảm thấy có điều gì đó không đúng, đã nhìn thấy thế lửa lan ra, lại vội vã đi chữa cháy. 

“Nhanh nhanh, sắp nhìn thấy đầu rồi, Vương phi dùng sức một chút!” Bà đỡ gấp đến độ mồ hôi nhễ nhại, từ khi  Vương Nhất Bác có dấu hiệu sinh, đã gần năm canh giờ, y không cón chút sức lực nào, tình hình càng ngày càng tồi tệ. 

Lục Thất Bảo vô cùng hoang mang lo sợ, Tô Trà đã an bài tốt việc chữa cháy ngoài sân, chạy tới an ủi hắn, lúc này đã vào trong giúp bà đỡ và Vương Nhất Bác, thấy thị nữ mang nước đến, Tô Trà ổn định tâm thần, nhận lấy chậu nước, "Đưa cho ta." 

Nhưng không ngờ tỳ nữ kia rút ra một con dao ngắn từ dưới chậu nước, trực tiếp lao về phía Vương Nhất Bác! 

Tô Trà gần như ngay lập tức tiến lên đẩy một chút, con dao kia rơi trên tấm đệm dày, không thể làm tổn thương Vương Nhất Bác, nữ tử kia không giống người có võ công, nhanh chóng bị Tô Trà bẻ quặt tay ra sau chế trụ.

[Hoàn][Trans][ZSWW] ĐIỆN HẠ GIÁ ĐÁO!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ