Chương 69

651 72 6
                                    

“Xảy ra chuyện gì?!” Vương Nhất Bác vừa bước nhanh vừa hỏi. 

“Lương đễ tha tội, nô tài cũng không biết.” Khuôn mặt bánh bao của Nhất Hỉ khổ sở nói, “Điện hạ đã nhốt mình trong Văn Hoa điện một buổi chiều, ngoại trừ tiếng đập phá vang lên rung trời, lại không nghe ai nói câu nào, Cố đại nhân, Tần đại nhân, Đường tướng quân cũng bị đuổi ra ngoài, Cố đại nhân gọi thái y đến cũng bị đánh ra ngoài, hiện tại không ai biết tình hình trong điện, nô tài không dám kinh động Hoàng Thượng, chỉ có thể..." 

Vương Nhất Bác mím môi, còn kém không bỏ chạy. 

Y biết mấy ngày nay tâm trạng của Tiêu Chiến không tốt, mỗi lần muốn trở về tẩm điện đều ở trong nội viện hít thở sâu nhiều lần mới có thể điều chỉnh tốt biểu cảm, nhưng hắn không muốn nói cho y biết, y cũng không hỏi. 

Nhưng tình hình hôm nay như vậy quá tệ, Văn Hoa điện cách Ngự thư phòng của Hoàng đế không xa, một khi để Hoàng đế cùng mấy quan lại nghe được tiếng gió, Tiêu Chiến sẽ bị người khác tham tấu. 

Đang lúc nói chuyện đã ở bên ngoài Văn Hoa điện, Vương Nhất Bác thấy một đám người chen lấn ở cửa, hung hăng nhíu mày, Nhất Hỉ nhanh nhẹn bước tới, đuổi bọn họ đi, "Mau đi làm việc, mau đi làm việc, nguyên một đám nhanh chân lên, ở chỗ này xem náo nhiệt của chủ tử phải không? Không muốn sống sao? Quản tốt miệng của các ngươi, chuyện hôm nay điện hạ tâm tình không tốt truyền ra ngoài, để xem tạp gia có xé xác ngươi không!" 

“Lương đễ an.” Ba người Cố Tần Đường hành lễ, thấy thần sắc vội vàng của Vương Nhất Bác, cũng không nói nhiều, Tần Lãng đi thẳng vào vấn đề: "Giờ Ngọ điện hạ chặn cấp báo, Sở Nguyên đế chấp nhận hòa đàm, nhưng hắn muốn một người."

“Ai?” Vương Nhất Bác nhíu mày. 

“Ngươi.” Đường An Quân vẫn như cũ mặt không biểu cảm nói. 

"..." Lông mày Vương Nhất Bác nhảy dựng, lòng nghi ngờ càng lớn, Nhị ca muốn y... làm gì? 

"Điện hạ không thể giữ thư cấp báo trong tay quá lâu, nhiều nhất một canh giờ sau phải thượng tấu cho Bệ hạ..." Cố Uẩn do dự nhìn Vương Nhất Bác. 

"Ta vào xem hắn trước." 

Vương Nhất Bác vừa mới đẩy cửa ra, bị một mảnh hỗn độn bên trong làm cho tim đập mạnh một nhịp, trong ấn tượng của y, Tiêu Chiến chưa bao giờ mất khống chế như vậy, nhanh chóng mở cửa nội điện, trên đầu Vương Nhất Bác tiếp nhận một cái nghiên mực, Vương Nhất Bác nghiêng đầu một chút để nghiên mực đập vào vai mình, đầu vai lập tức tê dại, truyền đến đau nhức kịch liệt. 

“Cút ra ngoài!” Tiêu Chiến tức giận lật ngã giá để sách, tất cả sách vở văn án rơi là tả trên mặt đất. 

“Ca ca.” Vương Nhất Bác nhẹ giọng gọi hắn, kéo lại một chút thần trí cho Tiêu Chiến, Tiêu Chiến quay đầu lại, lệ khí đỏ tươi trong mắt đã lui, Vương Nhất Bác thật vất vả nhịn xuống hành động lui về phía sau một bước, “Ca ca.” Y lại gọi. 

“Tại sao lại là ngươi?” Tiêu Chiến vuốt mặt, cưỡng ép nhịn xuống tàn bạo trong đáy mắt, hít sâu một hơi, “Lại đây.” 

[Hoàn][Trans][ZSWW] ĐIỆN HẠ GIÁ ĐÁO!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ