Chương 38

782 85 0
                                    

"Ca ca..." Vương Nhất Bác nhìn Tiêu Chiến muốn nói lại thôi.

Tiêu Chiến làm sao không hiểu y muốn hỏi gì, đem Vương Nhất Bác ôm vào lòng, thở dài nói: "Lần này là Lục đệ bại trận trở về, Đột Tinh sĩ khí đại chấn, hôm qua Phụ hoàng triệu một mình ta, để ta phân tích tình hình hiện tại." Nhìn Vương Nhất Bác bỗng nhiên mở to hai mắt, hắn biết y đã hiểu, "Lúc trước ta đã từng nói với Phụ hoàng, muốn đưa ngươi đến Hành cung, người chưa từng đáp ứng, hôm qua ta lại đề cập tới, nói Lâm vương phủ vẫn chưa xây xong, một mình ngươi ở trong cung ta rất lo lắng, người nói Hành cung không an toàn như trong cung, cho đến trận huyên náo đêm nay, người mới đáp ứng ta."

"... ta không muốn đi..." Trầm mặc thật lâu, Vương Nhất Bác nhỏ giọng nói, "Ta không sợ các nàng, các nàng cũng không động được ta, ta muốn ở lại chỗ này, ở trong Bình Nhạc đường, ít nhất còn có thể hồi ức về hai chúng ta, hoặc là, hoặc là ngươi dẫn ta theo đi..."

"Đồ ngốc." Tiêu Chiến ôm chặt lấy y, vỗ nhẹ vào lưng, như thể dỗ dành một hài tử, hắn làm những việc này có chút không thuần thục, lúc trước nghe được phương pháp Vương Ấu Thanh dỗ dành y nên học theo, "Ta sẽ đưa ngươi đến đó, ngươi nhất định sẽ thích, tin tưởng ta, ta rất nhanh sẽ trở về, không để ngươi lo lắng quá lâu."

"Ca ca thật biết cách dỗ dành ta, Đột Tinh hung hãn thiện chiến, Lục Hoàng tử xuất chinh mấy tháng liên tiếp chiến bại thư vũ mà về, quân tâm nhất định bất an, lần này Vương gia đi chính là thu dọn tàn cuộc, còn muốn đem Đột Tinh trục xuất, làm sao có thể chỉ trong một năm nửa năm mà trở về?" Vương Nhất Bác không ngốc như vậy.

“Ngươi phải tin tưởng phu quân của ngươi chứ.” Tiêu Chiến khẽ chu môi “Phu quân của ngươi rất lợi hại.” Hắn nhướng mày ý hữu sở chỉ.

“Đừng nói cái kia.” Tiêu Chiến vuốt ve đôi mắt có phần sưng lên của Vương Nhất Bác, "Khóc đến nghiêm túc như vậy làm gì, tổn thương mắt của mình."

“Ta nào có yếu đuối như vậy.” Vương Nhất Bác chu môi, “Ta dễ dàng bị phù, ngươi cũng biết.”

"Đúng vậy." Tiêu Chiến bất ngờ gật đầu, "Buổi tối uống hai chén nước, sáng hôm sau sẽ sưng thành đầu lợn nhỏ~" Nói xong còn vuốt mũi heo con, Vương Nhất Bác tức giận đến mức giơ tay đánh hắn.

Đùa giỡn qua đi, Vương Nhất Bác vẫn không nhịn được thở dài, “Diễn kịch không thật một chút, người thông minh như mẫu hậu làm sao có thể mắc lừa được? Chỉ là không ngờ đó lại là Từ thị, nàng cũng không nghĩ, nếu chuyện này là thật, bản thân ta chết cũng không đáng tiếc, chẳng qua là sẽ ảnh hưởng đến ngươi, tổ chim bị phá thì trứng chim có còn nguyên vẹn không? Nàng cũng không thể chỉ lo cho mình, nàng đúng là một lòng muốn đưa ta vào chỗ chết, trên dưới Cố phủ đều bị đặt vào sinh tử sao?" Nói đến phần sau, chính là càng ngày càng tức giận.

Tiêu Chiến cười nhẹ, "Lần này Từ Uyển Đình đã hoàn toàn cắt đứt đường lui của mình rồi." Ngữ khí mang theo một chút suy tư.

Vương Nhất Bác nghi ngờ nhìn hắn, Tiêu Chiến hơi nhướng mày, giữa lông mày của hai người dường như đã đạt được nhất trí về một điều gì đó, người này tuyệt đối không thể lưu lại. 

Nhưng Tuyết Cơ thực sự không có hiềm nghi sao? 

“Vương gia, Tuyết Cơ cô nương đến rồi.” Nhất Hỉ ở bên ngoài gõ cửa, Tiêu Chiến cùng Vương Nhất Bác nhìn nhau vừa nhắc Tào Tháo Tào Tháo đã đến.

“Tuyết Cơ thỉnh an Vương gia, Vương phi.” Tuyết Cơ vừa vào đã quỳ xuống hành lễ, thần sắc nhàn nhạt, không chút hoảng sợ, Tiêu Chiến nhướng mày, “Đứng dậy đi."

Tuyết Cơ không nhúc nhích, ánh mắt vẫn rơi trên mặt đất, "Tuyết Cơ đêm khuya đến đây, là muốn hỏi Vương gia cùng Vương phi một câu, nếu không nhận được câu trả lời, Tuyết Cơ sẽ khó ăn khó ngủ."

"Ngươi hỏi."

“Vương gia cùng Vương phi, muốn xử lý Tuyết Cơ như thế nào?” Tuyết Cơ bình tĩnh hỏi, như thể nhân vật chính của câu hỏi này không phải là nàng, mà là một người tầm thường. 

“Ngươi nói vậy là có ý gì?” Tiêu Chiến cười nhẹ.

"Lưu phu nhân đã chết, Triệu phu nhân điên điên dại dại, Từ phu nhân phản bội Bình Nhạc đường đã kéo đến Thận hình ti, nghĩ đến không chết cũng là tàn phế, Tuyết Cơ vô cùng sợ hãi." Tuyết Cơ ngẩng đầu, đôi con ngươi xanh ngọc lưu ly nhìn Tiêu Chiến.

"Lưu thị Từ thị ăn cây táo rào cây sung, Triệu thị thất đức, ngươi đã làm gì mà cảm thấy sợ hãi?" Tiêu Chiến cười như không cười, "Hay là ngươi cho rằng hết thảy những việc này là do Vương phi bức các nàng? Hoặc là, đều do Bản vương an bài?"

Tuyết Cơ lắc đầu, "Các nàng gieo gió gặt bão mà thôi." Nàng nở nụ cười, "Vương gia tâm sáng như gương, chỉ là không nói ra mà thôi, chuyện hôm nay nếu Tuyết Cơ nổi lên dị tâm, đến Thận hình ti, còn không biết sẽ là ai."

Tiêu Chiến cười đắc ý, “Ngươi khá bình tĩnh.”

“Tuyết Cơ chưa bao giờ nghĩ muốn đi tố giác.” Tuyết Cơ nhẹ nhàng nói, ngay từ đầu nàng đã biết đây là một bàn cờ, Vương Nhất Bác cùng nàng tính toàn những người quen biết, bình thường chưa bao giờ nhàn thoại quá nhiều với người khác lại đột nhiên lộ ra dị thường, vốn dĩ đã là chuyện rất quỷ dị, Hoàng Hậu cùng Từ thị quá sốt ruột mới có thể cùng nhau làm, nàng sẽ không. 

“Vậy ngươi nghĩ Bản vương nên làm gì với ngươi?” Tiêu Chiến sờ sờ cằm, “Trước tiên phải nói, tuy ngươi rất thông minh, nhưng Bản vương gia không thích giao tiếp cùng kẻ địch quá thông minh, vĩnh tuyệt hậu hoạn mới là tính cách của Bản vương."

"Vương gia cùng Vương phi kháng bội lệ tình thâm, Tuyết Cơ chưa bao giờ nghĩ đến việc chen chân vào." Nàng tựa hồ đã hạ quyết định, "Tuyết Cơ nguyện vì điện hạ dốc sức."

Tiêu Chiến nhướng mày, Vương Nhất Bác cũng có chút kinh ngạc.

“Dốc sức?” Tiêu Chiến cười khẽ, “Ngươi cho rằng, chỉ với hai câu nói tùy tiện, Bản vương sẽ tin ngươi?” Tiêu Chiến kéo Vương Nhất Bác đứng lên, nói: “Thành thành thật thật ở lại đây, Bản vương có thể cho ngươi dưỡng lão tống chung.”

"..." Vương Nhất Bác liếc mắt nhìn Tiêu Chiến, "Tuyết Cơ cô nương trở về đi, đợi Lâm Vương phủ xây xong, Tuyết Cơ cô nương có thể tự tìm đường rời đi, ngươi vẫn còn trẻ, không cần ở Lâm Vương phủ lãng phí quãng đời còn lại của mình."

Tuyết Cơ cắn môi, cúi đầu thật sâu cúi người xuống nói: "Nô tỳ cùng Tam điện hạ, Hoàng Hậu có thù giết huynh đệ, xin Vương gia thành toàn, nô tỳ nguyện ý vì Vương gia đầu rơi máu chảy, cho đến khi chết."

[Hoàn][Trans][ZSWW] ĐIỆN HẠ GIÁ ĐÁO!Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ