Chương 18: Nỗi u uất của tử thần

354 14 11
                                    

Giọng Hải Yến vọng tới từ trong điện thoại đánh thức Thủy, người đang dần chìm vào trong ánh nhìn mộng mị. "Sợ quá không nói nên lời nữa à? Sao tự dưng lại im lặng thế?"

Thủy vội rời ánh nhìn khỏi đôi mắt đen đặc, cô nói nhanh: "Có người đang ở đó."

"Cậu nói gì?"

"Có người đang đứng trên sân thượng tòa nhà B, hắn ta đang nhìn chằm chằm sang chỗ tớ!"

"Bình tĩnh, đừng hoảng. Hắn chỉ có thể nhìn cậu thôi chứ không thể sang bên đấy được đâu. Cậu đợi tớ chút đi."

Thủy chợt giật mình. "Cậu định làm gì?"

"Xông vào tòa nhà B, có thể hắn có liên quan mật thiết đến hai vụ mất tích kia."

"Đừng!" Tay Thủy run lên. "Cậu không được qua chỗ đó, từ bên này tớ có thể cảm nhận được, hắn ta cực kỳ nguy hiểm!"

Hải Yến cười nhạt. "Cậu quên là tớ có 'máy hút năng lượng cầm tay' rồi à?"

"Lỡ như hắn không phải ma quỷ thông thường thì sao?" Thủy thấy giọng của bản thân đang run lên, cô lại nhớ đến bóng ma trong phòng bệnh đêm đó.

Đầu dây bên kia không có lời hồi đáp, hình như điện thoại của Hải Yến đã bị mất sóng. Thủy chợt cảm thấy lạnh sống lưng. Mất sóng ngay lúc này thì thực sự là quá trùng hợp rồi!

Cô thu hết can đảm quay đầu nhìn về phía cửa sổ lần nữa. Đôi mắt đen ngòm vẫn còn ở đó, nó mở to, nhìn chằm chằm vào cô không rời, như thể muốn xuyên thấu tất cả tâm can cô.

Ánh mắt này thực sự là thứ đáng sợ nhất cô từng được nhìn thấy, nó còn kinh hoàng hơn tất thảy những bóng ma ám ảnh xuất hiện từ căn hộ 404.

Thủy bị ánh nhìn tràn ngập sát khí giữ lại, dường như có một áp lực vô hình từ trong bóng tối khóa chặt lấy cô, khiến cô không sao cử động nổi. Tim cô bắt đầu đập nhanh, đầu óc choáng váng, tâm trí cô dần trở nên mộng mị như đang đi sâu vào cơn mê.

Đúng vào lúc này, chuông điện thoại trong tay Thủy đột ngột kêu lên inh ỏi. Nhờ có nó, cô nhanh chóng thoát khỏi trạng thái thôi miên và kịp thời nhìn đi chỗ khác.

Cô nắm chắc chiếc điện thoại trong tay, trèo xuống giường, rồi lần bò ra ngoài cửa. Cô không thể chắc chắn chuyện gì sẽ xảy ra tiếp theo, nếu như cô tiếp tục nhìn vào đôi mắt khủng khiếp kia.

Khi đã thoát ra khỏi căn phòng, Thủy mới mở điện thoại lên xem là ai đã căn giờ vừa vặn như vậy để cứu cô kịp thời. Nhưng chỉ thấy trên màn hình điện thoại xuất hiện một dãy số lạ, hơn nữa thời gian gọi cũng vô cùng ngắn.

Một ý nghĩ lóe lên trong đầu cô, có khi nào người gọi đến biết chắc chắn cô đang gặp nạn không? Nếu không, tại sao lại có thể xuất hiện một cách trùng hợp như thế?

Một giọt chất lỏng rơi xuống gáy Thủy, cô giật mình vội ngẩng đầu lên. Là máu. Toàn bộ trần nhà trên đầu cô đã biến thành một bể máu lơ lửng!

Thế rồi bỗng nhiên từ trong bể máu ấy trồi ra hàng loạt những cánh tay đen kịt như bị thiêu rụi, những ngón tay khẳng khiu của chúng vươn dài, cố hết sức để chạm vào Thủy.

Chung Cư Của Quỷ [FULL]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ