Chương 59: Cô và tôi

195 8 0
                                    

Sau một hồi vật vã, Nghiêm rốt cuộc vẫn trở lại căn nhà cũ của mình, anh lẳng lặng đứng ngoài sân giống như bóng ma đi lạc.

Trong nhà lại vọng ra tiếng đổ vỡ, những âm thanh mắng chửi thậm tệ vang lên không ngớt.

Đôi mắt Nghiêm lúc này trống rỗng như một xác chết, anh siết nắm đấm rất chặt, hai hàm răng va vào nhau dữ dội.

"Chúng mày không nên chọc giận tao! Giờ thì mệt mỏi rồi đây... Tao sẽ cho chúng mày thấy rõ hậu quả." Gã đàn ông vũ phu lấy ra dây thắt lưng từ trên nóc tủ, hành hạ hai mẹ con đang quỳ trên nền đất không thương tiếc.

Đúng lúc này, cánh cửa sau lưng lão chợt mở ra. Nghiêm mặt không biểu lộ chút cảm xúc nào bước vào, trên tay anh cầm theo cây gậy gỗ vót nhọn.

"Đừng..." Người phụ nữ gương mặt đầm đìa máu quỳ dưới sàn nhà, nhìn chằm chằm về phía anh.

Nghiêm không nói một lời nào, một mực bước đến. Chính vào lúc anh sắp sửa đâm gã đàn ông nọ, cơ thể anh bỗng bị một lực cản vô hình khóa cứng lại, nhất quyết không cho tiến thêm nữa.

Gã đàn ông hoàn toàn không chú ý đến anh, tiếp tục chửi mắng, đánh đập.

Nghiêm gồng cứng cơ thể, cố gắng đến mức cả người anh run lên bần bật, tuy nhiên anh vẫn chẳng thể cử động dù chỉ một ngón tay.

Sức ép này rõ ràng không đến từ Họa Y, bởi vì ả là người đầu tiên muốn anh bỏ mạng trong Thập Tam Ngục. Vậy thì chỉ còn lại một kẻ...

"Hạ, buông tao ra!" Nghiêm bất lực nhìn hai mẹ con đang điên cuồng che chắn cho nhau.

Anh thật sự không hiểu vì sao bỗng dưng hắn lại cản anh lại, chẳng phải trước giờ hắn vẫn luôn muốn cuộc sống của anh bị đảo lộn sao?

Cho dù là vậy, anh cũng không cam tâm đứng nhìn những chuyện trong quá khứ xảy ra một lần nữa.

Một tiếng gào thét chói tai vang lên, tất cả những người có mặt trong ngôi nhà đều đồng loạt nhìn về phía Nghiêm. Anh đột ngột thoát ra khỏi sự kiềm hãm, xông đến đâm gã đàn ông một nhát.

Tuy nhiên, những cử động của anh còn chưa được hoạt động bình thường trở lại, nên mũi nhọn đã nhanh chóng chệch ra khỏi tầm ngắm, khiến anh ngã sõng soài xuống sàn.

Nghiêm một lần nữa lại bị lực cản vô hình giữ chặt lấy, đồng thời cơ thể anh đột nhiên trở nên mềm nhũn vì cơn đau tim dữ dội.

Đây đã là lần thứ hai anh can thiệp vào quá khứ của mình, nếu còn tái diễn một lần nữa, anh chắc chắn sẽ không thể trở về.

Đó mới chính là lý do mày ngăn tao lại phải không?

Nghiêm cắn chặt răng nằm dài trên nền đất.

Bởi vì nếu tao mà chết, mày cũng không thể tiếp tục tồn tại.

Gã đàn ông không để ý đến Nghiêm nữa, lão vứt dây thắt lưng qua một bên, nhặt lấy cây gậy gỗ rơi dưới sàn nhà.

"Không... thả tao ra!" Nghiêm gào thét một cách mất kiểm soát, hai hàng nước ấm nóng cứ thế lăn dài trên gò má anh.

"Một lần này là quá đủ để từ nay về sau chúng mày không còn dám nhờn mặt với tao nữa!" Gã giơ cao cây gậy gỗ trong tay, không một chút thương tình mà vụt thật mạnh vào người phụ nữ quỳ trên nền đất.

Chung Cư Của Quỷ [FULL]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ