Chương 33: Cây cầu và con sông

270 13 0
                                    

Bước ra khỏi trụ sở Cảnh sát, Thủy ngạc nhiên khi thấy Nguyễn Tiến đang đứng ở cổng đợi cô.

"Anh đợi tôi à?"

"Đi thôi." Anh ta nói cụt ngủn.

Thủy muốn hỏi anh ta về nhiều chuyện, nhưng cô nghĩ bây giờ không phải thời điểm thích hợp. Hai người lên một chiếc taxi để trở về tòa chung cư. Suốt cả chặng đường họ chỉ nhìn ra bên ngoài cửa sổ, hoàn toàn không nói với nhau câu nào.

Sau vài phút đồng hồ, chiếc xe cuối cùng cũng dừng lại trước cổng tòa chung cư. Nguyễn Tiến bước xuống xe, anh ta đột nhiên quay đầu hỏi: "Cô từng nói sẽ tìm ra cách để sống sót sau khi thời hạn bốn mươi chín ngày kết thúc?"

"Đúng là tôi đã nói như vậy." Thủy cảm thấy anh ta đang nhìn cô bằng đôi mắt lạ lùng.

"Cô có thể giữ lời hứa không? Rằng sẽ không bao giờ bỏ cuộc cho dù hành trình ấy có đau khổ đến nhường nào?" Giọng Nguyễn Tiến vô cùng trầm lặng, giống như thể anh ta đang đắm mình trong một hồi ức đau buồn. Ánh mắt anh ta vẫn lạnh lùng như thế, nhưng có vẻ không dành cho cô.

"Nguyên nhân của chứng bệnh rối loạn đa nhân cách có thể là do nạn nhân từng bị sang chấn tâm lý thời thơ ấu." Mẩu thông tin này đột ngột hiện lên trong đầu Thủy, giờ cô đã hiểu vì sao ánh nhìn của con người trước mặt cô lúc này lại đáng sợ đến vậy.

"Đương nhiên rồi, đó là mạng sống của tôi mà." Thủy siết chặt nắm đấm tay giơ lên.

Nguyễn Tiến lạnh nhạt nhìn cô, ánh mắt anh ta lộ ra vài phần thất vọng. Anh ta cất giọng nói: "Tôi sẽ giúp cô."

Thủy ngẩn cả người, cô không nghe nhầm đấy chứ? Anh ta vừa mới chủ động nói sẽ giúp cô sao?

"Ý của anh là..." Thủy ngập ngừng.

"Giúp cô sống sót từ giờ cho đến khi thời hạn bốn mươi chín ngày kết thúc."

"Tại sao bỗng dưng anh lại muốn giúp tôi?"

Nguyễn Tiến cụp mi mắt ngoảnh mặt đi chỗ khác, anh ta đáp cụt lủn: "Tự dưng muốn vậy."

Thủy lập tức nhìn thấy tia hy vọng. "Vậy trước hết anh hãy cho tôi biết..."

"Tôi sẽ chỉ giúp cô tránh khỏi nguy hiểm thôi." Nguyễn Tiến thô thiển ngắt lời. "Đừng hỏi tôi về những thứ tôi không muốn trả lời."

"Như là?" Thủy cảm thấy hơi uất ức.

"Tất cả mọi thứ liên quan đến tôi."

Cô vẫn chưa chịu bỏ cuộc. "Vậy còn những thứ mà anh có thể trả lời?"

"Tất cả mọi thứ về Tử Minh, về Thất Dịch Đoàn và cả... cô bạn thân ấy của cô."

Thủy còn muốn hỏi Nguyễn Tiến thêm vài câu, nhưng cô vừa định mở miệng đã thấy anh ta quay người đi về phía tòa chung cư. Cô lặng nhìn bóng lưng anh ta, trong lòng thầm nghĩ mọi chuyện chuyển biến theo hướng này cũng là một dấu hiệu tích cực.

Lúc này cô mới sực nhớ ra cánh tay bị thương của Nguyễn Tiến, bèn chạy vội theo anh ta đi vào trong tòa nhà.

Cách đó không xa, trong một chiếc ô tô màu xanh cũ kỹ, người đàn ông với gương mặt nhợt nhạt đang thò đầu qua cửa sổ xe, chăm chú quan sát cuộc nói chuyện của đôi nam nữ từ đầu đến cuối. Hắn rút ra một xấp khăn giấy trong hộp đựng đồ lau sạch máu trên bàn tay, ánh mắt càng lúc càng u ám.

Chung Cư Của Quỷ [FULL]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ