Chương 10 - Ngã sấp xuống

430 47 4
                                    

Thật đắng...

Lệ Sa không được tự nhiên mà nuốt xuống, cô không thể nói mình không thích ăn khổ qua, cũng không thích uống sữa tươi nguyên chất.

Nhưng mà...

Cô không thể nói ra, người ta đã quá hảo tâm chứa chấp mình rồi. Còn có, Phác Thái Anh hình như đang nhìn bên này, cô không thể để cho nàng cảm thấy mình là đứa trẻ kén ăn.

Lệ Sa nhếch nhếch miệng, lúc đang muốn lại gắp miếng thứ hai, bỗng nhiên có thêm một đôi đũa vươn vào đĩa của cô, thoáng cái gắp hết khổ qua trong đĩa của cô đi, động tác rất nhanh.

Lệ Sa ngẩn người sững sờ, nhìn sang bên cạnh, mặt Thái Anh không đổi sắc mà đem khổ qua ăn vào trong miệng, không chút miễn cưỡng nào, nàng thậm chí nháy nháy mắt với cô.

Bên kia Phác Đại Bàn cùng Phác Tiểu Bàn còn chưa hết hi vọng mà kêu không ăn khổ qua, Lệ Sa bày ra cái lúm đồng tiền nhỏ, len lén cười.

Ăn xong bữa tối ồn ào náo loạn, vào phòng khách lại bắt đầu chơi đùa, những đứa bé trai tinh lực thập phần tràn đầy, tiếng vui đùa ầm ĩ từ trong nhà truyền tới ngoài nhà.

Lúc này, Phác Bảo Nam vào phòng liền kêu lên một tiếng vang dội: "Mỹ Hầu Vương ta trở về rồi!" Cặp song sinh nhìn thấy, một trước một sau kêu to hai tiếng, đồng thời bổ nhào qua: "Chú ba! chú ba!"

Phác Bảo Nam giả bộ không chịu nổi trọng lượng của bọn nhóc, ngã về phía sau, mắt trợn trắng: "A! Ta chết rồi...Ta bị đè chết rồi..."

Cặp song sinh cười hí hí, một người nhấc mí mắt của chú ba lên, một người làm nhột chú ba, mọi người cùng nhau cười ha ha.

Thái Anh hơi bất đắc dĩ cười cười, nói với Lệ Sa: "Là anh ba của chị."

Lệ Sa từng nhìn thấy người này trong tấm ảnh ở trong phòng Thái Anh, hắn mặc quần dài màu đen đơn giản, dáng người cao ráo, mày rậm mi dày, hơn nữa còn có một đôi mắt dường như luôn mang theo ý cười ấm áp, khóe môi tự nhiên mà cong lên, rất giống Thái Anh.

Lệ Sa cho rằng như vậy.

Lúc này, Phác Bảo Nam nhìn thấy Lệ Sa, Lệ Sa còn chưa kịp chào, Phác Bảo Nam tựa như đã quen mà bước tới nhấc cô lên đặt ở trên vai, đùa giỡn.

Lệ Sa sợ đến toàn thân cứng ngắc, lại không dám kêu lên. Phía dưới cặp song sinh giống như muốn tranh thủ tình cảm mỗi người ôm lấy một chân của Phác Bảo Nam, không cho anh ba đi đi lại lại.

Tình cảnh nhất thời ồn ào nhất thời vui cười, náo nhiệt đến không được.

Thái Anh tức giận đi qua, đập đập cánh tay Phác Bảo Nam, ôm lấy Lệ Sa. Lệ Sa thở phào, trốn vào trong lòng nàng, còn chưa tỉnh hồn.

Phác Bảo Nam cười như không cười liếc nhìn nàng một cái, hai anh em trao đổi ánh mắt. Sau đó anh liền đi đùa giỡn với cặp song sinh.

Dì Tâm đi tới nói: "Nam Nam à, con ăn cơm chưa, trở về thì gọi điện thoại cho nhà trước, dì chuẩn bị cẩn thận đồ con thích ăn."

Phác Bảo Nam véo véo gương mặt tròn như trứng của Phác Đại Bàn, chào hỏi chị dâu, quay đầu lại nói: "Thật vất vả mới có chút thời gian rảnh rỗi từ trường học, không đủ thời gian, dì không cần vội, con ăn rồi."

[BHTT | LICHAENG COVER] ĐÀO LÝ BẤT NGÔNNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ