Giữa tháng 8, hôn lễ của Phác Bảo Nam và Dư Thắng Nam được cử hành tại làng du lịch.
Kế núi, gần sông, phong cảnh mỹ lệ. Hai người đều là bác sĩ, vốn không muốn làm lớn, muốn làm ông nội bà nội vui vẻ, bọn họ lựa chọn cử hành một hôn lễ nhỏ, chỉ có người nhà và bạn bè thân thiết tham gia.
Cổng vòm được trang trí bằng hoa hồng trắng, vây quanh bởi những chiếc lá xanh biếc. Phác Bảo Nam mặc âu phục chỉnh tề, vẻ mặt tràn đầy xuân phong mà đứng ở đó, nói với Thái Anh: "Ha, Tiểu Anh, anh ba của em cũng đã kết hôn, em còn chưa tìm được bạn trai sao?"
"Anh ba, có chừng có mực đi." Thái Anh trừng mắt nhìn anh.
"Ha ha, đúng đúng đúng! Về sau phải chiếu cố gà mái như em!"
Thái Anh nhéo cánh tay anh ta, nghiến răng hỏi: "Cái biệt danh này muốn gọi tới khi nào đây hả?"
"Ha ha ha!" Phác Bảo Nam bị đau nhưng vẫn khống chế không nổi khóe miệng đang cong lên của mình.
Thái Anh liếc mắt qua chỗ khác, không muốn để ý đến tên kia nữa. Nàng đi vào trong phòng trang điểm. Sau lưng còn truyền đến tiếng cười nói của Phác Bảo Nam và những người đồng nghiệp của anh ta.
Thấy ghét!
Trong phòng trang điểm LÝ Huệ Lợi đang makeup cho Dư Thắng Nam: "May mắn là chị kéo em cùng đi làm mặt, làn da của em như vầy mới tương đối coi được đi!"
Bác sĩ Dư nheo mắt cười cười, vẫn cảm thấy mặc váy rất phiền phức.
"Làm ơn đi làm ơn đi, đây có thể là lần duy nhất em mặc váy trong đời, tốt xấu gì cũng chịu một chút!"
Vốn Lý Huệ Lợi muốn mời chuyên gia makeup và nhà tạo mẫu trang phục cho cô dâu, nhưng mà Dư Thắng Nam kiên quyết không muốn, không có cách nào, Lý Huệ Lợi đành phải tự mình ra tay.
Mặc váy trắng đơn giản, cái khăn che mặt cũng không muốn đội lên, tốt xấu gì cũng phải để tóc dài ra một chút, hiệu quả chỉnh thể cũng coi như là đoan trang đơn giản, còn có một cảm giác tiêu sái.
"Được rồi, em đừng nhúc nhích, chị vẽ mắt cho em."
"Phiền phức!"
"Bác sĩ Dư, người chồng Phác Bảo Nam của em chăm chút cho dung nhan mình rất chói sáng, tốt xấu gì em cũng phải đánh một chút mascara lên mắt chứ!"
Thái Anh bước vào liền nhìn thấy hai người chị dâu của nàng đang giằng co, một người vung vẩy dụng cụ trang điểm, một người xấu hổ né tránh lung tung, thiếu nữ ngồi trên ghế sofa bên cạnh nín cười nhìn cảnh tượng này.
Thái Anh im ắng cười cười, đi vào, ngồi xuống cái ghế sofa đối diện.
"Chị dâu, chị cầm cọ makeup rất điêu luyện!"
"Em dâu! Em phẫu thuật rất có chuyên môn, cái này cũng giống như con dao mổ của em vậy, với lại đây không phải là cọ makeup... Đây là chì kẻ mắt."
Lệ Sa ngồi trên ghế sofa, nhịn không được che miệng cười vài tiếng, mới cảm giác tới ở ghế sofa đối diện có người đang chăm chú nhìn cô.
BẠN ĐANG ĐỌC
[BHTT | LICHAENG COVER] ĐÀO LÝ BẤT NGÔN
FanfictionNhân vật chính: Phác Thái Anh x Lạp Lệ Sa Thể loại: Hiện đại, 1x1, chậm nhiệt, HE, nuôi vợ từ bé... Số chương: 147 chương + PN Tác phẩm: Đào lý bất ngôn Tác giả: Nhất Trảng Dạ Đăng [...] CHƯA CÓ SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ